Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 80: Viết Bao Tiên Mừng

Chương 80: Viết Bao Tiên MừngChương 80: Viết Bao Tiên Mừng
Cô chỉ biết cô dâu là hoa hậu thôn Hà Mỹ Lệ, chủ rể là anh họ của nữ chính, nhưng tên là gì thì không biết.
"Chú rể tên là Hứa Quốc Xương, cô dâu tên là Hà Mỹ Lệ."
Cô gái kia đưa bao lì xì đã gói xong đẩy đến trước mặt Phong Tri Ý:
"Cô viết xong thì viết giúp tôi với."
"Được."
Phong Tri Ý viết:
"Vĩnh kết đồng tâm, bạch đầu giai lão" lên trên phong bao tiên mừng của mình.
Sau khi viết xong, cô viết lên bao tiền mừng của cô gái kia:
"Sớm sinh quý tử, trăm năm hòa hợp."
Ở phần tên người mừng cưới thì:
"Đúng rồi, tên của cô cụ thể là chữ nào?”
Cô nói mà không khỏi ngại ngùng, đến giờ cô còn không biết cô gái kia cụ thể tên là gì.
Ở tận thế đã lâu, cô quen với bóng tối và lạnh lùng, cũng đã trải qua quá nhiều những chuyện như "bạn bè vừa quen biết trao đổi tên, nháy mắt liên biến thành tang thi cùng mình tàn sát lẫn nhau”.
Dần dà, cô trở nên mệt mỏi lãnh đạm, lười cùng người khác làm quen.
Bất luận là quen biết bao lâu, đối phương không chủ động nói thì cô cũng không có thói quen chủ động hỏi tên người khác.
Đối phương không hề hay biết chuyện này:
"Phương Tiểu Phương."
Phong Tri Ý xém nữa ngoạch ra một vết trên giấy đỏ, cô giương mắt kinh ngạc nhìn cô gái kia:
"Cô nói cô tên là gì cơ?”
"Phương Tiểu Phương."
Đối phương cho rằng cô không biết là mấy chữ nào, còn giải thích cụ thể:
"Phương trong khối lập phương, Tiểu trong lớn nhỏ, chữ Phương cuối cùng là Phương của phương thảo."
ĐÀ "
Trong lòng Phong Tri Ý phức tạp viết bao tiền mừng cho cô ta, cho tới bây giờ cô cũng chưa từng nghĩ tới, cô gái sảng khoái hào phóng này, vậy mà chính là vợ cả của nam chính.
Nếu như lúc trước không biết Phương Tiểu Phương là ai, cô còn có thể để "vợ cả nam chính" là một cái tên, là một biểu tượng, là một người giấy, có thể thờ ơ.
Nhưng bây giờ thì sao? Đối phương tốt xấu gì cũng dẫn cô đi làm mấy lần, cô có nên ra tay can thiệp vào cuộc sống của người khác hay không?
Hay thuận theo tự nhiên là tốt nhất? Cũng không biết sau này nữ chính thiết kế người cô ấy gả cho là tốt hay xấu, nếu không đến lúc đó mình cứ xem tình huống rồi giúp cô ấy một phen? Tâm tư Phong Tri Ý chuyển biến trong nháy mắt, cô đưa cho cô gái kia phong bao lì xì đã viết xong:
"Xong rồi."
Phương Tiểu Phương cầm lên cẩn thận quan sát:
"Chữ viết đẹp thật đó!"
Phong Tri Ý không nói gì cười cười, cất bút:
"Bao tiền mừng đưa cho cô dâu chú rể như thế nào vậy?"
Phương Tiểu Phương bỏ bao tiền mừng vào trong túi, nhìn phải nhìn phải:
"Bên cạnh chúng ta có bàn của các bậc bề trên, cô dâu chú rể chắc là sẽ đến mời rượu, đến lúc đó chúng ta đưa bao tiên mừng cho bọn họ là được."
Phong Tri Ý nghe được thì nghi hoặc:
"Không phải cô dâu chú rể nên mời rượu từng bàn sao?"
"Hải! Họ mời rượu gì cho một nhóm con gái chúng ta chứ?”
Phương Tiểu Phương xua xua tay như chuyện đương nhiên:
"Cho dù là các thím các bác gái thì họ cũng không cần kính rượu, kính các cụ ông, bô lão là được."
Phong Tri Ý nghe được thì im lặng, tuy rằng thời đại này bắt đầu chủ trương bình đẳng nam nữ, phụ nữ cũng có thể chống đỡ nửa bầu trời.
Nhưng tư tưởng trọng nam khinh nữ mấy ngàn năm đã thâm căn cố đế cũng không phải dễ dàng thay đổi như vậy.
Không nói đến đàn ông, ngay cả một số phụ nữ cũng có thói quen coi thường và hạ thấp bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận