Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 78: Lần Đầu Ăn Cơm Tập Thể

Chương 78: Lần Đầu Ăn Cơm Tập ThểChương 78: Lần Đầu Ăn Cơm Tập Thể
Cô thấy nhà người ta, đều là người một nhà cùng ngồi ở bàn ghế nhà mình dọn đến.
"Vậy là cô không biết rồi!"
Cô gái hạ thấp giọng tiến đến bên tai cô:
An cơm tập thể này mười người một bàn, rất nhiều nhà không phân chia gia đình, ba bốn đời cũng không chỉ có mười người."
"Nhiều người lẻ ra đều ngồi cùng người khác cướp thức ăn! Nhất là con dâu, cháu gái bình thường ở nhà ăn không đủ no, ăn không ngon ý."
"Bọn họ tình nguyện ngồi cùng bàn với người khác. Bởi vì nếu ngồi cùng người nhà thì bọn họ không dám cướp đồ ăn."
Phong Tri Ý nghe được thì nhìn qua xung quanh, đúng là có chuyện như vậy thật.
Có rất nhiều bàn đều là vài cô bé gái, hoặc là các cô con dâu lớn nhỏ ngồi chung bàn.
Mà những người đàn ông kia, vì thể diện nên ngồi với người nhà mình.
Phong Tri Ý hỏi:
"Có phải cơm tập thể ăn rất ngon không?"
"Ngươi chưa từng nghe nói sao?”
Cô gái kia nhanh chóng lôi kéo cô kiếm một bàn tất cả đều là các cô gái trẻ tuổi, giành lấy hai chỗ ngồi cuối cùng rồi ngồi xuống, hai chị gái đến trễ một bước hậm hực rời đi.
Phong Tri Ý trước khi ngồi xuống, thấy trên ghế có dấu chân trẻ con, cô lấy một cái khăn tay màu xám từ trong túi xách ra lau rồi mới ngồi xuống hỏi:
"Nghe nói cái gì?"
Cô gái kia thì lại tùy ý lấy tay lau một cái, vỗ vỗ tay ngồi xuống:
"Hôm nay con trai thứ hai nhà họ Hứa kết hôn, dựa theo cơm tập thể để bày tiệc rượu, nên họ bỏ tiền ra thêm một món ăn vào cơm tập thể, xem như mời mọi người ăn rượu mừng luôn."
Phong Tri Ý ngẩn ra, lập tức đưa tay vào túi tìm kiếm:
"Vậy có phải mừng cưới không?"
"Không cần không cần!"
Cô gái kia vội vàng xua tay:
"Đây cũng không phải là toàn bộ là nhà họ Hứa bỏ tiền làm tiệc cưới, ông Hứa bảo chỉ là thêm náo nhiệt vui mừng, nên không cho mọi người bỏ tiền mừng."
"Có điều nói là nói như vậy, nhưng thân bằng hữu thuộc thân cận với nhà bọn họ, vẫn có mừng cưới."
"Một số bà con trong thôn tương đối đàng hoàng, cũng đều tặng một ít đồ."
Phong Tri Ý cảm thấy chung quy vẫn là ăn tiệc cưới của người ta ở một mức độ nhất định, hay là trả lễ thì tương đối thỏa đáng chu toàn hơn:
"Tôi vẫn nên mừng một ít thôi, cô có biết chỗ nào có giấy đỏ không?”
Cô gái kia ngẩn ra, thật sự cảm thấy không cần thiết: "Không phải chứ? Cô và gia đình anh ta lại không quen biết nhau, không cần phải đi theo mối quan hệ này đâu."
"Cũng không phải là muốn qua lại nhân tình gì."
Phong Tri Ý cảm thấy rằng:
"Tóm lại cũng là ăn của người ta, không thể chiếm hời được. Sau này nếu có chuyện gì xảy ra, thì chúng ta cũng có cái để nói, không phải sao?"
Dù sao thì ăn của người ta một miếng thịt thì có chuyện là phải nhẹ tay.
Cô gái kia ngẫm lại cũng đúng:
"Có điều cô cũng không cần phải đưa tiền, tất cả mọi người đều là đưa một miếng đậu phụ, hoặc một ít rau xanh thôi.'
"Tôi không có mấy thứ đó."
Phong Tri Ý cảm thấy vẫn là cho tiền tiện hơn, người ta cũng sẽ nhìn thấy.
"Cũng được!"
Cô gái kia gật đầu rồi lập tức đứng dậy:
"Vậy cô chờ chút, tôi đi lấy cho cô! Giúp tôi trông chỗ ngồi, đừng để người ta chiếm mất nhé."
"Được."
Phong Tri Ý nhìn theo cô ta nhanh chóng chạy đi, liền nghe thấy bên cạnh có một âm thanh yếu đuối nho nhỏ hỏi:
"Cô muốn mừng bao nhiêu tiền vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận