Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 375: Thật Ngông Cuồng

Chương 375: Thật Ngông CuồngChương 375: Thật Ngông Cuồng
"Bà Tô có uy quyên lớn đấy nhỉ! Dám hỏi quân đội này là binh lính riêng của nhà họ Tô sao? Dùng công cụ công vụ cho việc riêng được tự nhiên đến thế? Thật là ngông cuồng."
Lời này khiến những người lính đang bước lên dừng chân lại, và họ nhanh chóng lùi về phía sau.
Người vệ binh đang đỡ Mẹ Tô cũng thấp giọng nhắc nhở bà, dưới ánh mắt của quần chúng, không thể làm quá đáng.
Lý trí của mẹ Tô bị lửa giận thiêu đốt thành tro bụi, cuối cùng cũng phục hồi một chút.
Bà ta lườm Phong Tri Ý với ánh mắt đầy hận thù:
"Cô đợi đấy! Khi tôi tìm được chứng cứ, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết!"
Phong Tri Ý thong thả cười nhẹ:
"Vậy tôi sẽ chờ xem, nhà họ Tô có kỹ năng gì mà có thể lật ngược đen thành trắng, đổ tội vô lý này lên đầu tôi."
"Không phải cô?! Thì còn có thể là ai?!"
Mẹ Tô tức đỏ cả mắt:
"Con gái tôi ở đây chỉ có mâu thuẫn với cô! Nó gọi điện cho tôi vài lân, nói cô gây rắc rối cho nó!"
"Tôi chỉ nghĩ đó là mâu thuẫn nhỏ giữa các cô gái nên không để ý, còn khuyên nhủ con bé vài câu. Không ngờ cô lại độc ác như vậy, thậm chí giết người phóng hỏal"
"Tôi gây rắc rối cho cô ta á?"
Phong Tri Ý suýt nữa bật cười khi nghe vậy:
"Hay bà hỏi mọi người xem, tôi có gây rắc rối cho cô ta không?"
Nghe lời này, đại đội trưởng đứng ra làm chứng:
"Thanh niên trí thức Trần từ trước tới nay không bao giờ gây sự với con gái bà, ngược lại con gái bà, từ khi đến đã giành nhà trọ với cô ấy ở nhà họ Bành."
"Sau khi đuổi thanh niên trí thức Trần ra khỏi nhà, thấy cô ấy tự xây nhà, cô ta cũng quấy phá không thôi, liên tục gây rối."
"Thanh niên trí thức Trần luôn tránh xa con gái bà, chính con gái bà mới là người luôn luôn lấn lướt!"
"Đúng vậy!"
Có người cũng không nhịn được:
"Rõ ràng là thanh niên trí thức Tô cứ bám riết lấy thanh niên trí thức Trân, còn thanh niên trí thức Trần chẳng bao giờ để ý tới cô ta."
"Thanh niên trí thức Trân hàng ngày bận rộn với công việc đồng áng, làm gì có thời gian để gây rối? Không giống một số người, không làm việc lại còn đi ăn trộm dưa leo của người ta!"
"Đúng vậy! Rõ ràng tự mình nghĩ ra kế hoạch xây nhà hỏng, còn không chịu nhận lỗi!"
"Cô ta còn nhầm lẫn cắt cả mạ non thành cỏ, lại vu cáo cho con gái tôi nữal"...
Có lẽ do Tô Vọng Thư và Đỗ Nhược Lan quá không được lòng người.
Cộng thêm việc mẹ Tô ngay từ đầu đã có thái độ hung hăng, lợi dụng quyền lực để ức hiếp người khác, mở miệng là vu khống họ giết người, còn kiêu ngạo tuyên bố sẽ đốt cháy toàn bộ đại đội Mộng Trang.
Vì thế mọi người lúc này đều phan nộ, lời qua tiếng lại, bảy miệng tám lưỡi kể lại những chuyện ngớ ngẩn mà Tô Vọng Thư đã làm ở đội Mộng Trang.
Mẹ Tô nghe vậy sắc mặt càng lúc càng cứng đờ, mặt đen lại, tức giận lạnh lùng quát:
'lIm miệng!"
Nói xong, bà ta lạnh lùng quét mắt qua đám đông:
"Nói như vậy, có nghĩa là đội Mộng Trang của các người cũng có không ít mâu thuẫn, thù oán với con gái tôi sao?"
Mọi người im lặng, sắc mặt đại đội trưởng tối sâm:
"Con gái bà ta giỏi gây rối, có mâu thuẫn, thù oán cũng là chuyện bình thường chứ gì nữa?!"
"Nhưng có thù oán không có nghĩa là sẽ giết người phóng hỏa! Bà Tô à, làm ơn nói chuyện phải có chứng cứ! Đừng vu khống bừa bãi!"
Mẹ Tô không để ý tới lời ông ta mà lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu ra lệnh cho vệ binh:
"Kiểm tra! Tôi muốn kiểm tra từng người một!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận