Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 63: Kết Nhóm Với Nhà Bác Bành

Chương 63: Kết Nhóm Với Nhà Bác BànhChương 63: Kết Nhóm Với Nhà Bác Bành
Phong Tri Ý đọc mà trợn mắt, đây là có ý gì? Anh ấy đang ám chỉ là mình lùn phải không?
Nguyên thân sinh không đủ tháng, chiều cao quả thật còn chưa tới một mét sáu.
Nhưng bây giờ thân thể của cô vẫn còn nhỏ, chỉ mới mười sáu tuổi, vẫn có thể phát triển tiếp cơ mài
Phong Tri Ý xù lông trả lời: Anh gầy như cây gai dầu, mới cần bồi bổ thêm.
Ngày hôm sau thiếu niên trả lời: Ừ, cùng nhau bồi bổ.
Phong Tri Ý không hiểu sao mặt già đỏ lên, sao lại có một loại cảm giác như "thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên”? Cảm giác như bị trêu ghẹo.
Nhưng cô vẫn khăng khăng: Sau này anh tự mình ăn ngon uống tốt đi, thực sự không cần phải gửi cho tôi, làm phiền anh quá rồi.
Nhưng chàng trai giải thích: không phiền, tôi cũng là để trả ơn cô giúp tôi giải độc rắn, cô không cần phải có gánh nặng tâm lý.
Phong Tri Ý không còn cách nào khác, đành phải chuyển đề tài: Làm sao anh biết gần đây tôi không có chỗ ăn cơm?
Thiếu niên trở lại ngày hôm sau: Đoán xem.
Phong Tri Ý: "..."
Không muốn nói thì thôi, đoán cái gì, cô phải đoán như thế nào?
Phong Tri Ý rất nghiêm túc viết sáu chấm đen trở về, biểu thị mình mãnh liệt không nói gì.
Ngày hôm sau chàng trai liền hỏi: Sao đột nhiên cô không ăn cơm ở điểm thanh niên trí thức? Có mâu thuẫn gì sao?
Phong Tri Ý có qua có lại trả lời hai chữ: Đoán xem.
Ngày hôm sau thiếu niên cũng trả lại cho cô sáu dấu chấm, hoa quả gửi là sáu quả măng cụt đen.
Phong Tri Ý vui vẻ cười nửa ngày, sau đó hời hợt trả lời: Thói quen ăn uống, chí bất đồng, đạo bất hợp.
Cô không đem những điều lục đục trong điểm thanh niên trí thức nói ra bên ngoài.
Ngày hôm sau chàng trai cho cô một lời khuyên: Vậy cô đến một gia đình nông dân để kết nhóm ăn chung đi.
Dù sao anh chỉ có thể tranh thủ buổi trưa không có người đưa cơm, bữa sáng với cơm chiều anh không tiện đưa.
Phong Tri Ý cũng muốn vậy, còn đang lo lắng đây: Tôi tìm rồi, không tìm được nhà thích hợp.
Ngày hôm sau chàng trai lại chỉ dẫn cho cô: Phía tây của thôn có nhà bác Bành, là gia đình của liệt sĩ, trong nhà chỉ có bác Bành và cháu gái chín tuổi.
Bác Bành ở trong thôn không hung dữ, chắc là cô có thể cân nhắc.
Phong Tri Ý đọc được thì mắt sáng ngời, hôm đó tan làm cô tìm thẳng đến nhà bác Bành, nói rõ mục đích tới đây.
Lời nói của chàng trai quả nhiên đáng tin cậy, bác Bành cũng không chê bai cô.
Chỉ là giao hẹn trước với cô là bọn họ ăn cái gì, thì cô ăn cái đó, không cho cô tự nấu ăn. Phong Tri Y đương nhiên đồng ý, cô không ngại đối phương có thể khấu trừ khẩu phần ăn của cô hay không.
Cô chỉ cần một nhà dân để ngụy trang như vậy mà thôi.
Thân thể này của cô cần phải cẩn thận chăm sóc, bên ngoài mọi người ăn lương thực thô hoàn toàn không thỏa mãn được dinh dưỡng cần thiết của cơ thể.
Đồ thực sự cô ăn, đều là do đầu bếp AI trong không gian dựa theo tình trạng thân thể của cô mà đặc chế dược thiện dinh dưỡng.
Sau khi thương lượng xong, Phong Tri Ý một tháng cho bác Bành năm cân gạo, năm cân bột mì, năm cân khoai lang, năm cân khoai tây, và năm tệ nữa.
Không quá nhiều, cũng không quá ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận