Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 271: Hứa Lê Hương Bị Bắt

Chương 271: Hứa Lê Hương Bị BắtChương 271: Hứa Lê Hương Bị Bắt
Hứa Lê Hương lấy danh nghĩa đại đội Mộng Trang tham ô vật tư, đầu tư phi pháp, bị công anh tỉnh bắt nhốt rồi.
Phong Tri Ý và AI đều sợ ngây người, tình hình sao lại tiến triển kì lạ như vậy?
Rốt cuộc là đã sai ở chỗ nào?
Hơn nữa dường như chuyện còn gây ra huyên náo rất lớn, cả huyện đều sục sôi loan truyền tin tức.
Rất nhiều người ở nơi khác đều bàn tán và hả hê, nói là cả huyện thậm chí cả nước đều bị ngập lụt, chỉ có đại đội Mộng Trang các người là khác người, còn chạy đến tỉnh thành khác để lừa tiền, lừa đồ, đúng là làm cả huyện mất mặt.
Vì vậy mà đại đội Mộng Trang bọn họ cuối cùng đã trở nên nổi như cồn, tiếng xấu đồn xa.
Cho nên, hiện tại chỉ cân nhắc đến Hứa Lê Hương hoặc là người nhà họ Hứa thì ở đại đội, không ai là không nghiến răng nghiến lợi.
Đại đội trưởng sắp tức chết rồi, chuyện này dù sao cũng có liên quan đến toàn bộ đại đội Mộng Trang, ông ta phải gác lại tất cả công chuyện chạy đến tỉnh thành để xử lý.
Thậm chí còn kinh động đến ngài thủ trưởng làm cho ông ấy phải cố ý gọi điện thoại đến hỏi cô là đã có chuyện gì xảy ra, có cần giúp đỡ hay không?
Làm phiền Phong Tri Ý phải chạy đến thị trấn tiếp điện thoại, cô nói mình cũng không rõ lắm, nhưng không phải là việc của đại đội Mộng Trang, chỉ là hành vi của một người mà thôi, không cần giúp đỡ chỉ cần yên lặng theo dõi diễn biến tiếp theo là được.
Cô thật sự không biết nhân vật chính lại làm cái trò gì, sao lại có thể khiến bản thân mình bị hại như vậy.
Trong nguyên tác, nữ chính sống rất tốt, mà biến cố này cũng không ngăn được nữ chính tiến lên, cho nên vì sao nữ chính lại bị phản ngược rồi?
Trên đường trở về, Phong Tri Ý ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe đạp của Mạnh Tây Châu, vô cùng băn khoăn khó hiểu, cô duỗi ngón tay ra nhẹ nhàng chọc chọc lưng anh.
"Này! Anh biết có chuyện gì đã xảy ra không?”
Về lý mà nói, việc "từ thiện" quyên tiên này, nếu không bị ai báo cáo, chắc là cảnh sát sẽ không điều tra.
Nếu không thì người ta cũng sẽ không quyên tiên quang minh chính đại trên phố như vậy.
Hơn nữa, nếu như không có bằng chứng, chỉ đơn thuần là quyên góp, vậy thì cũng không thể nào bị bắt giam.
E rằng nữ chính thật sự đã gây ra lỗi lâm gì đó, bị người ta nắm được điểm yếu.
Mạnh Tây Châu đang đạp xe bị cô chọc vài cái, cả người anh cứng đờ, anh đè nén cảm giác ngứa ngáy trong cổ họng, nói
“Chuyện gì cơ?"
"Thì chuyện của Hứa Lê Hương đó!"
Phong Tri Ý nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn cảm thấy con người này là đối tượng tình nghi số một.
Bởi vì trong sách, sau khi Hứa Lê Hương thành công, toàn bộ đại đội Mộng Trang đều được lợi, mọi người rất nhanh vực dậy từ giữa gian khổ, trở thành thôn giàu có nhất trong mười dặm đổ lại.
Như vậy, kẻ không muốn toàn bộ đại đội Mộng Trang sống tốt sẽ là ai? Chắc là cũng chỉ có anh ấy mà thôi.
Nhưng Mạnh Tây Châu lại tỏ ra không quan tâm.
"Tôi không biết."
"Anh không biết thật sao?"
Phong Tri Ý thật hoài nghi.
Mạnh Tây Châu buồn cười quay đầu lại nhìn cô một cái, anh phản biện.
"Vì sao tôi lại phải biết?"
Nhìn ánh mắt trong suốt vô tội của anh, Phong Tri Ý cứng họng, cô không thể nào nói là:
"Vì anh là nhân vật phản diện, anh muốn hành chết mọi người trong đại đội, nên anh không muốn mọi người trong đại đội sống tốt."
Hơn nữa cô cũng không có bằng chứng.
Nhìn bề ngoài, người này thật sự không có chút dấu vết đã làm chuyện xấu.
Lúc trước, sau khi bọn họ gặp Hứa Lê Hương ở tỉnh, anh vẫn cùng với cô đi mua sắm, mua xong đồ là đi nhờ xe rồi về thẳng nhà.
Sau khi trở về, cho dù mấy ngày hôm trước, cô có bận rộn giúp bác Bành dọn dẹp, nhưng mỗi ngày đều gặp anh, bởi vì anh thường nhân lúc trời tối mang đồ ăn đến, sau đó còn giúp cô dựng lại nhà.
Cho nên, Mạnh Tây Châu làm gì có thời gian để làm chuyện xấu.
Chẳng lẽ là người khác làm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận