Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chuong 196: Dau Co Truc Loi Ca Tet

Chuong 196: Dau Co Truc Loi Ca TetChuong 196: Dau Co Truc Loi Ca Tet
"Đại đội trưởng có nói, trước nguyên tiêu không có việc đồng áng gì, bọn tôi có thể trở về sau nguyên tiêu, tôi cũng định qua nguyên tiêu mới trở về."
Vừa nói cô vừa mở cửa, bên ngoài gió tuyết lớn, sợ nán lại càng lâu sẽ càng rét lạnh, Phong Tri Ý vội vàng ra ngoài:
"Tôi đi đây, anh tranh thủ thời gian đóng cửa nghỉ ngơi đi."
"ừ"
Mạnh Tây Châu nhìn bóng dáng cô biến mất trong đêm tối rồi mới đóng cửa trở về phòng.
Ba ngày sau đó, cùng với sự hỗ trợ của bác Bành, Phong Tri Ý bận rộn mang đầu lợn và lòng lợn mua được từ đại đội, và măng đông, nấm, các loại thổ sản vùng núi đào được lúc trước, hun khói thật kỹ rồi đem cất trữ.
Sau đó cô lên xe lửa trở về Bắc Kinh.
Cô dự định lên Bắc Kinh, một là để người ta không biết cô thật ra không có nhà để về. Cô phải giả vờ giống với các thanh niên trí thức khác, làm đúng theo quy trình, trở về nhà.
Thứ hai là cô muốn nhân dịp sang năm mới, khi tất cả mọi người đều cần một số lượng lớn vật tư, cô sẽ chuẩn bị đi đến chợ đêm của Bắc Kinh buôn bán thật nhiều đồ.
Gần đây, vật tư rất thiếu hụt, rất nhiều thứ cho dù có tiền, có phiếu cũng khó mà mua được.
Bắc Kinh là một thị trường lớn, người chịu bỏ một số tiên lớn cũng nhiều, nhân dịp gần qua năm mới này hốt một mẻ thật lớn.
Chắc chắn cũng đủ để cô tiêu xài cho cả một năm sau, không cần phải thỉnh thoảng mạo hiểm đến chợ đen của các huyện thành nhỏ nữa.
Quả đúng như cô đã dự tính, trong dịp tết này, nhu cầu đối với các loại vật tư trong thành phố cực kì lớn.
Thời đại này thiếu thốn vật tư, số lượng cung ứng khiến cho nhiều bộ phận dân chúng cho dù có tem phiếu, có tiền cũng không thể mua đầy đủ thức ăn cho dịp tết được, do đó các phiên chợ đen cũng cực kỳ sôi động.
Hơn nữa, thời gian này việc quản lý việc đầu cơ tích trữ cũng trở nên lỏng lẻo hơn, dường như là có ý để cho mọi người qua một cái tết vui vẻ.
Phong Tri Ý ngồi xe mất cả một ngày, bắt đầu từ ngày hai mươi chín, cô thay đổi nhiều khuôn mặt, thân phận khác nhau qua qua lại lại các chỗ trong chợ đen.
Từ cửa hàng gạo, cửa hàng tạp hóa, trái cây, rau thịt, cùng với các nơi buôn bán những đồ dùng hàng ngày, cô bận tối tăm mặt mũi cho đến tết nguyên tiêu, vất vả lắm mới dừng tay lại được.
Thành phố Bắc Kinh không hổ danh là thành phố nhiều người giàu, lại hội tụ những tầng lớp không giàu có thì cũng quyên quý, chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, đã đủ cho cô buôn bán kiếm lời được hơn mười vạn đồng!
Đây cũng là do thời cơ trùng hợp, cô có mắt nhìn sắc bén, tìm được nhiều tiểu thương có chuyên môn đầu cơ tích trữ lại còn có cả kênh tiêu thụ hàng gạo và bột mì số lượng lớn, mua giá năm hào một cân.
Cô lục tục bán đi gần hai mươi vạn cân gạo và bột mì thôi cũng đã kiếm được mười vạn đồng rồi. Nên biết rằng, hiện tại giá gạo trên thị trưởng cũng chỉ mới một hào tu một cân mà thôi. Bột mì thì hơi đắt một chút, một hào tám một cân.
Nhưng vì gấp gáp đón năm mới, nên tất cả mọi người đều sẵn sàng mua giá caol
Cô còn có cả một ít dưa tươi ngon, trái cây, rau cải và các loại thịt, tất cả những thứ này đều được mua sạch, chuyện này cũng giúp cho cô kiếm được không ít.
Ngoài ra, năm ngoái nhà họ Trân còn bồi thường cho cô hơn mười ngàn đồng, vị thủ trưởng già cũng cố gắng nhét cho cô năm ngàn đồng tiền khám bệnh, còn có hơn năm ngàn đồng cô kiếm trong hơn ba tháng ở thành phố...
Những phân tiền này cộng lại đã hơn mười lăm vạn đồng rồi!
Thật ra mọi chi phí ăn mặc của cô đều lấy từ trong không gian, tiên tệ của thế giới này thỉnh thoảng cô mới lấy ra xài một chút, cho nên Phong Tri Ý ước lượng, số tiền kia đã đủ cho cô dùng đến khi cải cách nổ ra rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận