Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 270: Nhờ Mạnh Tây Châu Giúp Đỡ

Chương 270: Nhờ Mạnh Tây Châu Giúp ĐỡChương 270: Nhờ Mạnh Tây Châu Giúp Đỡ
Cô cùng bác Bành và Bành Nha Nha dọn bùn hơn một tuần, nhà đã trở nên sạch sẽ hẳn lên, cả thôn cơ bản đã được dọn dẹp sạch sẽ, phụ nữ già yếu và con nít trên núi đều lục tục trở về.
Có người nói, quân doanh không xảy ra nhiễu loạn gì lớn, những nạn dân này hầu như đều trở về thôn, về các đại đội rồi.
Chuyện như thế này khiến Phong Tri Ý hơi bất ngờ, nhưng mà đây là chuyện tốt, không có tranh chấp, có thể giải quyết trong hòa bình và tất cả đều vui vẻ.
Hiện tại bùn đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi, tiếp theo chính là vấn đề xây lại nhà.
Không chỉ có cô mà còn toàn bộ đại đội Mộng Trang, người trong cả thôn đều đang chuẩn bị xử lý vấn đề này.
Rất nhiều nhà đã đổ sập, không nói đến việc không tiên không lương thực, cho dù có đi chăng nữa cũng không thể nào lấy để phê chuẩn để đi mua ngói, cho nên chỉ có thể lên núi đập đá, lại dùng hỗn hợp bùn đất để đắp tường.
Về phần nóc nhà, lúc này vừa vặn thời gian lên núi đốn củi, đại đội trưởng bảo mọi người lên núi đốn củi, gặt cỏ, để làm xà ngang, làm nóc nhà bằng cỏ tranh.
Nhà trong đại đội Mộng Trang phần lớn đều bị sứt mẻ, thậm chí đại bộ phần đều bị vỡ tan tành, chuồng heo, chuồng gà, chuồng bò các thứ cũng cần phải lợp lại mái che mới.
Cho nên vào lúc này, mọi người đều bận tối tắm mặt mũi.
Phong Tri Ý không tìm được người giúp cô đập đá xây tường, mà bác Bành cũng không làm được công việc nặng nhọc này, cho nên cô đi tìm Mạnh Tây Châu.
Dù sao thì ngôi nhà nát của anh cũng bị đổ sụp rồi, chính anh cũng cần đập đá, đốn củi để xây lại.
Đối với chuyện này, những xã viên khác trong thôn không có lý do gì để dèm pha, quá lắm chỉ là liếc nhìn vài lần, âm thầm nói mấy câu đại loại như là Phong Tri Ý quả thật không biết xem trọng thanh danh của mình thôi.
Phong Tri Ý chẳng thèm quan tâm, cô dễ dàng mượn cơ hội này quang minh chính đại tiếp xúc qua lại với Mạnh Tây Châu, để ở trước mặt người khác, anh không thể tránh mặt cô được nữa.
Vì thế, giữa bầu không khí sôi sục, gầy dựng lại quê hương. Phong Tri Ý đi theo Mạnh Tây Châu cùng nhau lên núi đập đá, xây tường, đốn củi làm xà ngang.
Nha Nha thì giúp lên núi hái cỏ tranh, còn bác Bành hỗ trợ đan cỏ tranh thành mái che.
Mạnh Tây Châu biết cô không thích ở cùng người khác, còn nói rằng một mình anh có thể vào hang núi tùy tiện ở tạm một chút, trước mắt kiên trì giúp cô tu bổ lại gian nhà đã sụp đổ đã.
Phong Tri Ý nghĩ đến sơn động được bày trí trông rất thoải mái kia, so với nhà của Bành Nha Nha thì không tệ hơn chút nào, nên cô cũng đồng ý.
Mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực, làm việc rất nhanh, chưa đầy nửa tháng đã tu bổ xong căn phòng của cô.
Mạnh Tây Châu còn làm thêm cho cô vài chiếc tủ gỗ ngăn kéo hoặc cửa trượt, giúp cô kết hợp chúng thành những ngăn tủ khác nhau, khiến cho nội thất trong nhà được đổi mới hoàn toàn, so với lúc đầu đã trở nên tốt hơn rất nhiều. Buổi chiều đầu tiên, cô vui vẻ dọn vào nhà mới, AI đột nhiên nói nhỏ với cô.
"Lúc này, nữ chính sẽ mang theo mấy xe tải lớn đồ quyên góp và một số tiên quyên góp lớn, để giúp đỡ xây dựng lại quê hương!"
Nó nói xong còn cẩn thận quét qua sách một lần nữa, rất chắc chắn bảo.
"Trong sách rõ ràng nói là sau quốc khánh sẽ trở về, nhưng bây giờ đã gần tháng mười một rồi, tại sao lại không thấy bóng dáng cô ta đâu nhỉ?"
Phong Tri Ý đã sớm quên đi chuyện này, cô không quan tâm nói.
"Ngươi quan tâm cô ta làm gì.'
Miễn là nữ chính không cản đường cô, không làm cô ngứa mắt thì cô cũng lười quan tâm nhân vật chính lăn lộn như thế nào.
Phong Tri Ý ngáp một cái rồi bước vào không gian chuẩn bị nghỉ ngơi thật khỏe một chút, ngày mai cô còn phải dậy sớm, giúp đỡ Mạnh Tây Châu dựng lại nhà.
Không ngờ ngày hôm sau, lúc cô đang thương lượng với Mạnh Tây Châu nên xây nhà anh như thế nào thì từ thị trấn đã truyền đến một tin sốt dẻo lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận