Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 252: Lương Thực Đến Rồi

Chương 252: Lương Thực Đến RồiChương 252: Lương Thực Đến Rồi
"Không vội."
Phong Tri Ý vẫn bình thản:
"Bây giờ đường xá không thuận tiện, để cho bọn họ chuẩn bị một chút. Hơn nữa đột nhiên xuất hiện lương thực, cũng nên điều tra một chút xem có "độc" hay không?”
Phong Tri Ý nói "độc", đương nhiên không đơn thuần là độc, mà là nguồn gốc của lương thực.
AI buồn bực không hiểu.
"Nhưng mà mấy ngày nay tôi tỉ mỉ lấy ra các tin tức, vì sao không có tin tức lương thực trong kho ở các nơi đột nhiên nhiều lên, cái này lẽ ra phải là một tin tức chấn động chứ? Tin tức này phải bùng nổ mới đúng đi!"
Phong Tri Ý không nói gì.
"Nhà ngươi đột nhiên xuất hiện tiền, ngươi sẽ rêu rao để cả thiên hạ đều biết sao? Ngốc hay không ngốc? Hiện tại, đang lúc bất ổn, lại còn đang thiên tại, chưa đủ loạn hay sao?"
AI ngốc nghếch nghẹn họng, yếu ớt phản bác.
"Tung ra tin tức có lương thực thì sẽ làm yên ổn lòng dân bị nạn mà."
"Đây chẳng qua là lợi nhỏ, nếu việc này bị tiết lộ ra ngoài, thì hại còn nhiều hơn lợi."
"Lãnh đạo phía trên không ngốc, nhất định sẽ đem việc này bưng bít thật chặt. Không chỉ là đề phòng nổi loạn bên trong, càng phải phòng bị kẻ thù bên ngoài nhân đó mà gây sự.
"Về phần nạn dân, chờ lương thực hỗ trợ thiên tai được phát xuống, tự nhiên sẽ yên ổn, đây đều là vấn đề nhỏ."
"Vậy lương thực cứu giúp nạn dân bị thiên tai lúc nào mới có thể phát xuống ạ?”
AI không vừa ý.
"Người xưa làm việc hiệu suất đều thấp như vậy sao? Mắt thấy tai nghe các khu đều cạn lương thực sắp loạn lên rồi."
Phong Tri Ý dự đoán:
"Chắc là phải qua bốn năm ngày nữa."
Nước ngập đường khó đi, lương thực lại không rõ lai lịch, phía trên cũng mơ hồ bị bức ép một chút mới kịp phản ứng, lại hiểu rõ chuyện nặng nhẹ, đến lúc đó lương thực cũng nên xuất ra rồi.
Quá trình này, trước trước sau sau cần khoảng mười ngày nửa tháng.
Phong Tri Ý đoán không sai, bốn ngày sau, giữa lúc bầu không khí trong doanh trại quân đội bắt đầu căng thẳng vì cạn lương thực, đột nhiên đón lượng lớn lương thực của quân đội tới cứu trợ.
Dân chúng đói bụng một ngày đang mơ hồ có chút tuyệt vọng vì cạn lương thực, thấy lương thực được đưa vào liên tục, lập tức mừng như điên mà tỏa ra hoan hô, thậm chí có người không câm được nước mắt, vui đến phát khóc.
Phong Tri Ý đứng ở trong phòng, nhìn ra không chớp mắt, mỉm cười.
Bên cạnh đó, Mạnh Tây Châu đến đón cô chuẩn bị đi hang động tị nạn đang ngây ngẩn cả người: "Phía trên lấy đâu ra nhiều lương thực phát xuống giúp nạn dân bị thiên tai? Sao lại nhiều thế? Sự tiến triển của tình hình, sao lại không giống như kiếp trước vậy?"
Đã có lương thực cấp xuống giúp nạn dân gặp thiên tai, thế thì không cân đi hang động nữa.
Phong Tri Ý cùng mọi người bao vây xem lương thực chuyển vào doanh trại quân đội, sau đó lặng lẽ ra hiệu cho Mạnh Tây Châu “đợi tôi cùng đi đào rau dại" rồi cô về lều cỏ của đám thanh niên trí thức lấy cái sọt.
Chỉ là, cô vừa mới trở lại lêu cỏ của thanh niên trí thức, thì có binh sĩ đi sau sát chân tới tìm cô, nói là doanh trưởng bên kia cho mời.
Bỗng nhiên, tất cả nữ thanh niên trí thức bao gồm cả Phong Tri Ý đều sửng sốt, sững sờ:
“Tìm tôi à? Vì sao lại tìm tôi?”
Đối phương nói không biết, anh ta chỉ là đến nhắn lại lời của doanh trưởng, tiện thể dẫn cô đi mà thôi.
Lý Yến Hoa lo âu nhìn Phong Tri Ý.
"Cô sẽ không phải gây ra chuyện gì đâu nhỉ?"
Phong Tri Ý không biết gì lắc đầu.
"Không có! Mấy ngày nay tôi đi sớm về khuya đào rau dại, không gây chuyện gì cả."
Cố Hàn Âm lại như có suy nghĩ điều gì nhìn Phong Tri Ý một lúc, sau đó nói.
"Tôi đi cùng với cô xem thế nào"
Phong Tri Ý hỏi binh sĩ cũng không phản đối, nên cùng Cố Hàn Âm đi gặp doanh trưởng.
Trên đường đi gặp doanh trưởng, AI trên cổ tay điên cuồng rung động.
Phong Tri Ý lẳng lặng liếc một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận