Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 229: Công Trình Rách Nát

Chương 229: Công Trình Rách NátChương 229: Công Trình Rách Nát
Trước mắt vì chú ý tới tên gấu con kia cô một mực làm việc ở sau núi, cũng không biết cửa đê đã bị chặn như thế nào? Có chắc hay không? Có bị gấu con táy máy tay chân hay không?
Dù sao cô cũng không thể coi chừng anh ấy từng giây từng phút trong hai tư tiếng đồng hồ một ngày được.
Phong Tri Ý chạy đến bờ đê dài phủ đầy cỏ dại và nhìn thấy miệng bờ đê bị chặn từ xa, giống như một khối màu vàng chắp vá nằm trong bờ đê xanh biếc, cực kì bắt mắt.
Từ bên ngoài nhìn vào, miệng đê được bịt rất gọn gàng và kín, Phong Tri Ý lo lắng không biết bên trong xảy ra chuyện gì nên leo lên bờ đê để AI kiểm tra một chút.
AI kiểm tra xong, nó kêu lên kinh hãi:
"Vãi! Đây là cái công trình rách nát gì vậy!"
"Hả?"
Phong Tri Ý cau mày:
"Bị động tay chân rồi sao?"
"Không phải."
AI trực tiếp hiện lên một hình ảnh ba chiều (3D) cho cô xem, đồng thời phân tích tất cả dữ liệu và chú thích các phần khác nhau.
"Ngài thấy đấy, cái này cơ bản là một công trình nát bét."
Phong Tri Ý mặc dù không quá hiểu về phương diện kiến trúc nhưng kết quả số liệu này cô vẫn hiểu rõ.
Cô dẫm lên bờ kè mới xây và cảm thấy nó khá chắc chắn.
"Nó kém như vậy sao?”
Cô cúi đầu nhìn nước sông lớn đã dâng lên trên đê cao hơn một mét
"Không đỡ lại nước trên sông lớn này ư?”
"Hoàn toàn không thể ngăn được!"
AI kiểm tra phân tích số liệu khẳng định:
"Ngài cũng không nhìn xem sông lớn cuồn cuộn này có bao nhiêu là nước, đại dương bao quanh, chí ít cũng phải rộng một nghìn mét đúng không?"
"Dài đến tận cùng, nhìn không thấy điểm cuối, dòng nước cuồn cuộn chảy xiết, nếu mực nước dâng thêm ba bốn mét, ngâm ba bốn ngày, công trình kém chất lượng này chắc chắn sẽ không đỡ nổi áp lực nước."
Nói xong, AI dứt khoát thu thập tất cả dữ liệu và mô phỏng lại cảnh tượng sau ba ngày ngâm trong mực nước dâng cao ba mét để cho cô xem.
Phong Tri Ý lúc này lập tức nhìn thấy bờ đê mới xây bắt đầu thấm, rò rỉ và thủng lỗ chỗ, sau đó sụp đổ nghiền nát như bùn nhão, bị dòng nước lũ tràn ngập mà không có bất kỳ lực cản nào.
"Ngài xem đi, khi mực nước dâng cao, công trình cặn bã này hoàn toàn không thể trụ nổi."
AI cảm thấy rằng Mạnh Tây Châu có thể đã bị oan rồi: "Xem ra trong sách, lũ lụt vỡ đê chắc không phải là do nhân vật phản diện làm rồi."
Phong Tri Ý im lặng, sau đó lục lọi trong không gian để tìm một nắm lớn hạt giống, rải chúng khắp nơi trên con đập mới xây và bắt đầu nảy mầm.
AI nghi hoặc:
"Chủ nhân, ngài đang làm gì vậy?"
"Gia cố."
Phong Tri Ý không ngừng rải hạt giống.
AI lập tức mở hình vẽ 3D, sau đó nhìn thấy mầm giống bị phát triển bộ rễ chằng chịt, tiến vào lòng đất và miệng đê mới đắp.
Nó giống như các mạch của bờ đê mới xây này, dày đặc và chằng chịt, như mạng nhện, bám chặt vào tâm trái đất và quấn chặt hai bên bờ đê.
Mà dữ liệu độ vững chắc mà nó phân tích đang tăng lên.
AI chú ý nhắc nhở:
"Được rồi được rồi, kiên cố, kiên cố rồi, vô cùng chắc chắn rồi. Chủ nhân, có người tới!"
Nói xong, nó lập tức đóng hình chiếu ba chiều lại.
Phong Tri Ý nhanh chóng dừng lại và giả vờ đào rau dại trên bờ đê.
Khi bóng người mờ ảo trong mưa càng ngày càng tới gần, Phong Tri Ý nhận ra rằng đó là Mạnh Tây Châu.
Mạnh Tây Châu cũng nhận ra cô, vội vàng bước tới:
"Sao mưa to thế mà cô lại đến đây đào rau dại? Tôi ở trong đại đội đã tìm cô nửa ngày rồi."
"Tôi tới đây để nhìn xem con đập mới xây, xem mực nước dâng tới đâu rồi."
Phong Tri Ý thấy là anh nên không giả vờ nữa, cô cầm sọt đứng lên.
"Sao vậy? Anh tìm tôi có việc à?”
Mạnh Tây Châu trịnh trọng gật đầu, thành thực hỏi:
Bạn cần đăng nhập để bình luận