Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 61: Có Cơm Siêu Ngon Để An

Chương 61: Có Cơm Siêu Ngon Để AnChương 61: Có Cơm Siêu Ngon Để An
Có lẽ anh ấy cũng biết thành phần của mình không tốt, sợ liên lụy đến cô, nên nếu trên đường tình cờ gặp được, chỉ cần có người thì ngay cả ánh mắt anh cũng sẽ không nhìn cô.
Cho nên, chàng trai này đột nhiên chạy tới cố ý ho nhẹ một tiếng là có ý gì?
Chuyện bất thường xảy ra sẽ có nguyên nhân, cho nên khi ánh mắt Phong Tri Ý nhìn vào bụi cỏ dại rậm rạp ở đầu ruộng, trong lòng khẽ động.
Cô nhìn trái phải một chút, thấy chung quanh đều không có người, mới yên tâm đứng dậy đi qua, quả nhiên thấy trong bụi cỏ hình như có thêm thứ gì đó.
Lấy cỏ dại che lấp ra, Phong Tri Ý nhìn thấy một túi vải rất sạch sẽ nhưng có không ít miếng vá.
Mở túi vải ra, là một cái bình trà có nắp đậy và một hộp cơm được đậy chặt!
Đây là chàng trai kia đưa cho cô à?
Phong Tri Ý tò mò mở bình trà ra, phát hiện bên trong vậy mà là đầy một bình canh rắn!
Trong hộp cơm, là bánh bao ngô không nhân, bánh kếp trứng thơm và một nắm trái cây dại.
Hơn nữa, bên cạnh hộp cơm trưa, có một tờ giấy: ăn xong đặt trở lại vị trí ban đầu, tối muộn tôi sẽ đến lấy.
Chữ viết tuy rằng không đẹp, nhưng đã có phong cách và khí thế của riêng mình.
Nếu được luyện tập thêm, chắc chắn có thể viết ra những hàng chữ đẹp đẽ.
Phong Tri Ý cầm tờ giấy mà không kìm được nở nụ cười.
Đứa trẻ xui xẻo này làm sao biết hiện tại cô không có chỗ ăn cơm? Còn lặng lẽ đưa tới, thật sự là đáng yêu hiền lành lại thân thiết.
Nếu đã đưa tới, không ăn thì cũng lãng phí.
Phong Tri Ý cầm lấy thìa múc một muỗng canh rắn đưa vào miệng, nhất thời trợn tròn mắt:
Đây là đứa nhỏ xui xẻo kia làm sao?! Vậy mà ăn lại ngon như vậy?!
Trong không gian của cô, đầu bếp AI có chip đầu bếp đỉnh cấp, tay nghề cũng không tốt như này!
Cô lại ăn một miếng bánh kếp trứng gà thơm ngon, thơm đến mức thiếu chút nữa cô nuốt hết đầu lưỡi!
Ngay cả bánh bao ngô cũng ngọt ngào và mềm mại, chưa nói đến hương vị nguyên bản của trái cây dại vùng núi.
Phong Tri Ý một hơi ăn hết sạch đồ đạc, ngon đến mức cả người đều thăng hoa.
Thật không thể tưởng tượng được, trong thời đại lương thực thiếu thốn như này mà đứa trẻ xui xẻo kia lại có tay nghề tốt như vậy, cũng không biết anh ấy luyện thành như thế nào.
Có điều, bữa ăn này chắc là ăn hơn nửa tài sản của anh ấy rồi.
Sợ ăn nghèo người ta, Phong Tri Ý vui vẻ ăn xong, rửa sạch vại trà cùng hộp cơm, lại nhồi đầy thịt bò khô biến dị, thịt lợn biến dị cùng một ít linh quả khô vào bên trong.
Những thứ này, không chỉ mùi vị rất ngon, còn có thể tăng cường sức khỏe, chắc là thích hợp với thân thể thiếu niên đang phát triển.
Suy nghĩ một chút, cô lại nhét day đường sữa vào khe hở, cho đến khi không thể bỏ thêm được mới thôi.
Ơn bằng giọt nước, báo cả dòng song.
Phong Tri Ý đối với những người cho cô thiện ý, từ trước đến nay luôn chân thành và hào phóng.
Vốn tưởng rằng đây là một lần ngoài ý muốn, ai biết ngày hôm sau cô đổi chỗ làm việc, đối phương lại "lơ đãng" đi ngang qua cánh đồng cô làm việc và lại ho khan.
Phong Tri thấy xung quanh không có người, cô chạy ra đầu ruộng nhìn, trong bụi cỏ vốn trống rỗng quả nhiên lại xuất hiện chiếc túi vải quen thuộc, bình trà và hộp cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận