Mạt Thế Xuyên Không Về Thập Niên 70

Chương 95: Một Trăm Quả Trứng

Chương 95: Một Trăm Quả TrứngChương 95: Một Trăm Quả Trứng
Sau đó bà ta còn dùng hợp lý hợp tình giải thích với Phong Tri Ý:
"Thanh niên trí thức Trần, nhà họ Hứa chúng tôi không phải loại người biết lấy đồ đạc của người khác."
"Chiếc đồng hồ đeo tay này, lúc trước con bé Lê Hương nói là cô tặng nó làm quà cứu mạng, nó nhường ra cưới vợ cho anh họ nó."
Nói xong, sắc mặt bà ta hiền lành hòa ái khẽ thở dài:
"Nhưng lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, cháu trai này cưới vợ, ta cũng không thể để cho cháu gái chịu thiệt được, đúng không?”
"Vì vậy, tôi lấy một trăm quả trứng để đổi cho con bé, coi như là tôi thêm sính lễ cho cháu trai của tôi vậy.'
Nghe có vẻ thông tình đạt lý, kì thực tất cả đều là logic của cường đạo.
Không chỉ đổ hết tất cả trách nhiệm lên đầu Hứa Lê Hương, còn nhiều lần nhấn mạnh ân cứu mạng của cô ta, dùng giá trị đạo đức để ép Phong Tri Ý không thể không nhận, đây là quà cứu mạng, không thể đòi và.
Đáy mắt Phong Tri Ý lộ ra chút hứng thú trào phúng, cô không nói gì mà nhếch miệng.
Điều làm cô tò mò hơn cả là nữ chính diễn vở kịch này rốt cuộc có mục đích gì.
"Không! Tôi không co
Hứa Lê Hương lớn tiếng phủ nhận, liên tục lắc đầu, lắc đến nước mắt rơi xuống:
"100 quả trứng kia rõ ràng là bà nội cho mẹ con bồi bổ thân thể khi ở cữ mài”
"Ồ, mẹ mày là sinh trứng vàng sao?"
Bác dâu Hứa âm dương quái khí trào phúng:
"Lại còn cần một trăm quả trứng gà bồi bổ thân thể? Con dâu nhà ai ở cữ quý giá như vậy chứ? Đứa trẻ này nói dối không cần chớp mắt nữa rồi."
Nói xong, bà ta còn trưng cầu ý kiến của quần chúng xung quanh không biết vây quanh lúc nào đang xem náo nhiệt:
"Con dâu nhà ai ở cữ cần một trăm quả trứng gà vậy bà con?”
Quần chúng vây xem đều lắc đầu, nói cái gì người ta mấy đời đơn truyền sinh ra một cái, ở cữ cũng không có hơn trăm quả trứng gà để ăn.
Cháu trai nhà họ Hứa các ngươi nhiều đến mức đã có thể sinh chắt rồi, sinh thêm một đứa cháu trai có cái gì đáng quý, hay quý giá.
Ngay lập tức làm mẹ của Hứa Lê Hương vừa mới đi ra chịu không nổi.
Nhìn thấy bánh bao mềm đi ra, bác dâu Hứa tiến lên một bước giữ chặt mẹ Hứa Lê Hương hỏi:
"Kim Phượng, cô tự nói đi, một trăm quả trứng gà kia có phải là con Lê lấy đồng hồ đổi cho cô hay không?”
Nói xong, bà ta còn nhấn mạnh:
"Tôi sinh năm đứa con trai cộng lại cũng chưa ăn qua một trăm quả trứng gà, cô sinh năm đứa con gái, giờ mới sinh con trai thì quý giá lắm sao? Có đáng để ăn một trăm quả trứng ở cữ không?”
"Mẹ Hứa Lê Hương bị chị dâu chọc vào vết sẹo "sinh năm cô con gái liên tiếp", lập tức xấu hổ vô cùng, bà ta nhẹ nhàng giật cổ tay bị chị dâu bóp đau ra.
Tính tình bà ta vốn đã mềm yếu, quanh năm lại bị áp bức nên không dám phản bác:
Đúng, đúng...
Hứa Lê Hương đi qua kéo tay bác dâu Hứa ra, bảo vệ mẹ mình ở sau lưng:
"Đừng kéo mẹ cháu! Trứng chỉ có ba xu một quả, một trăm quả trứng cũng chỉ có 3 đồng! Cháu làm sao có thể đổi đồng hồ hơn một trăm đồng cho một trăm quả trứng được chứ?"
"Vậy anh họ mày kết hôn mày không thể bày tỏ một chút à?"
Bác dâu Hứa vô lý làm rối lên:
"Một con bé như mày đeo được đồng hồ quý giá như thế sao? Mạng của mày chịu được không?"
"Cháu đã nói đó không phải đồ của cháu!"
Hứa Lê Hương phẫn nộ hét lên giải thích:
"Đó là đồ của thanh niên trí thức Trân mài"
Bác dâu Hứa bu môi không tin:
"Đó là cái cớ để mày muốn lấy đồng hồ đeo tay về thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận