Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 241

Chương 241Chương 241

Nếu như Sở Thiên Lê không biết chuyện thân phận bị tráo đổi, cô sẽ không dám tùy ý trêu chọc Hạ Thời Sâm. Khi đó cô sẽ hơi sợ một chút giống như khi đối mặt với Thích Diệm, bình thường bừa bãi một chút, không gây mâu thuẫn với người mạnh.

Bời vì loại người này đều vô cùng tin tưởng vào năng lực của bản thân, trong lòng có tinh thần nghi ngờ rất mạnh mẽ, cho nên bọn họ rất khó bị những chuyện như huyền học tác động đến. Số mệnh là do trời định, số mệnh là do bản thân mình, có một số ít người cả một đời không tin huyền học vẫn có thể thành công cũng là theo đạo lý này.

Sở Thiên Lê chỉ ở nhà lải nhải, bấm bấm đốt ngón tay tính toán, Hạ Thời Sâm đã cảm thấy tất cả bói toán chỉ là như vậy, có lẽ có thể tính ra được mọi chuyện.

Lúc đầu cậu ấy không nghĩ rằng hôm nay sẽ giữ lại Lưu Khải Gia, cậu ấy sợ đối phương có chiêu phía sau nên định sẽ đưa ra kế hoạch cẩn thận. Ai ngờ đối phương đi ra ngoài cũng không tính toán gì, vậy mà còn dám ra vẻ cái gì?

Lúc ấy Hạ Thời Sâm quyết định bắt giữ Lưu Khải Gia luôn!

Hạ Thời Sâm luôn luôn là người có suy nghĩ kín đáo và đa nghi. Không ai có thể suy nghĩ điên cuồng trong đầu như một bộ phim cung đấu như cậu ấy, chứ không cần nói đến Lưu Khải Gia thật sự có suy nghĩ không tốt.

Cậu lấy lý do khóa xe bị hỏng để kéo dài thời gian, không nhanh không chậm hoàn thành tất cả quá trình, để cơ quan cảnh sát bắt giữ Lưu Khải Gia.

Nếu như Lưu Khải Gia đang ở địa bàn của mình, chắc chắn anh ta sẽ không dễ dàng bị bắt. Nhưng không may Đế Đô có nhiều nhân tài ẩn dật, trong chốc lát sư môn cũng không điều động được lực lượng, thế mà lại thật sự bị bắt đi.

Hạ Thời Sâm còn ở bên ngoài tìm hiểu tình hình cùng luật sư, cậu ấy dò hỏi: “Anh ta có thể bị phán bao lâu? Có thể chung thân không?”

Trán luật sư ứa ra mồ hôi, ông ta không ngờ đối phương ác như vậy, liên tục giải thích không ngừng: “Anh ta xúi giục người khác đi trộm nhưng chưa thực hiện được, cho dù thế nào cũng không thể phán chung thân được.”

Hạ Thời Sâm nghe nói không thể phán tội nặng, cậu ấy cảm thấy không vui, nói: “Bây giờ anh ta đã thuê người đi trộm, nói không chừng sau này sẽ thuê người giết người, sao có thể thả anh ta ra được?”

“Không không không, loại chuyện này còn chưa xảy ra nên theo pháp luật là không tính.”

“Má, sớm biết như vậy thì đi tìm chút chứng cứ rồi.”

“... Vậy sẽ xem như giăng bẫy bất hợp pháp.”

Sở Thiên Lê cũng không ngờ khi cô nhìn thấy Lưu Khải Gia lần nữa, đối phương lại đang bị giam giữ.

Hai người còn đuổi theo Lưu Khải Gia bị đưa tới trước sở tạm giam để nói chuyện phiếm vài câu. Lưu Khải Gia thật vất vả mới nhìn thấy đồng nghiệp, trong chốc lát cảm thấy khi tuyệt vọng thì cái gì cũng có thể thử, vậy mà anh ta lại cầu xin Sở Thiên Lê.

“Cô gái nhỏ à... Không phải, tiểu đại sư, cô hãy nói với người trong nhà một tiếng, nếu không thì chuyện này coi như xong rồi!” Lưu Khải Gia nóng nảy nói: “Chúng ta tốt xấu gì cũng là người đồng đạo, bây giờ người nghiên cứu về tử vi không nhiều, tôi và ông nội cô cũng xem như là người đồng môn đấy!”

Sở Thiên Lê từng đấu pháp cùng Lưu Khải Gia ở thọ yến của nhà họ Thích, tốt xấu gì cũng là đồng nghiệp cạnh tranh bình thường. Cô chưa từng nghe nói mình không đồng ý thì anh ta sẽ bị đưa tới sở cảnh sát.

Sở Thiên Lê lộ ra vẻ mặt khó xử: “Lưu đại sư, anh gây sự với người nào thì cũng đừng trêu chọc anh trai của tôi, ở nhà tôi cũng không có gan lên quẻ, thừa dịp anh ấy không nhìn thấy mới dám tính toán, làm sao anh lại dám chạy đến khoe khoang trước mặt anh ấy?”

“Anh đã hại tôi thảm rồi, vừa rồi anh ấy đã mắng tôi một trận rất to, nói tôi tiếp xúc với những người xã hội không đứng đắn, còn muốn trừ tiền tiêu vặt của tôi.”
id="id_Toc169869149" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận