Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 459

Chương 459Chương 459

Lilith: “Nhưng bỏ qua vị trí của phòng, những gì cô vừa nói, phần lớn đã được mô tả trước đó.”

Sở Thiên Lê kiên định xua tay: “Không không không, cơ bản là chúng tôi khác biệt so với những gì đã được mô tả trước đó, chúng tôi thảo luận với tinh thần trung thực, không có thêm những thứ thần thần quỷ quỷ kia vào!” Hoàng Giác phản đối: “Vừa rồi cô cũng nói về những âm thanh kỳ lạ, nếu phòng đã bị phong tỏa, không phải là âm thanh của lệ quỷ, thì đó có thể là tiếng động từ đâu?”

Kiều: “Có thể là nạn nhân có chút khả năng thông linh, điều này làm cho bà ấy cảm nhận được sự oán khí trong phòng bị phong tỏa, hơn nữa bạn của cô cũng nói rằng tiếng gió như tiếng trẻ sơ sinh khóc, đó có thể là oán linh của đứa trẻ.” “Đúng vậy, tiếng gió đó là tiếng trẻ con khóc, điều này rõ ràng là do oán linh quấy phá, nếu không thì sẽ là tiếng động khác!”

Mọi người tranh luận sôi nổi.

Đàm Mộ Tinh yếu ớt nói: “Ba người chúng ta có phải là số ít những người mang chủ nghĩa vô thần trên bàn không?”

Mai Như Cảnh mặt không có biểu cảm, lạnh lùng nói: “Những người này lại tiếp tục nói linh tinh, tôi ra ngoài sẽ lập tức tố cáo họ có hành vi mê tín phong kiến.”

Sở Thiên Lê đối mặt với sự hoài nghi, cô tận tình khuyên bảo: “Các vị muốn học hỏi, hãy học hỏi nghiêm túc, bạn bè của tôi, đừng cứ luôn đóng kín cửa rồi nói này nói nọ, chúng ta hãy mở mắt ra nhìn thế giới xung quanh đi có được không?”

Đàm Mộ Tinh nhìn vào người không thích học tập đang cố gắng khuyên bảo một ai đó hãy học hỏi, cảm thấy cảnh này có cái gì đó lạ lùng. Hoàng Giác không hài lòng, nhíu mày: “Vậy cô giải thích xem tại sao tiếng gió lại có thể giống như tiếng trẻ sơ sinh khóc?”

Sở Thiên Lê nghiêm túc giải thích: “Dù phòng đã bị đóng kín nhưng vẫn có khe hở và không gian, khi có lượng không khí lớn thổi vào mạnh mẽ trong đêm mưa gió, các hạt trong không khí rung động mạnh mẽ làm màng nhĩ cảm giác được, tự nhiên sẽ xuất hiện tiếng rên rỉ giống như tiếng trẻ sơ sinh khóc, đó là do tần số rung động có sự đồng bộ!”

Nhóm người theo chủ nghĩa hữu thần: “???”

“Sau khi nghe xong phần trình bày của các bạn, đột nhiên tôi cảm thấy...” A vuốt cằm, buồn bã nói: “... Nên hình dung thế nào đây?”

Sở Thiên Lê tổng kết lại: “Ở trong nước, sẽ không có《 Cuộc chiến thông linh 》, chào mừng các bạn đến với《 Đến gần khoa học 》!”

“...”

Nhận xét khoa học của Sở Thiên Lê ngay lập tức gây sốc cho tất cả những người có mặt.

Mọi người phải mất một thời gian dài để tiêu hóa sự cộng hưởng tần số rung động, nhưng họ vẫn không chịu từ bỏ ý kiến của mình.

Kiều lắc đầu nói: “Mặc dù người bình thường không thấy được, nhưng không có nghĩa là nó không tồn tại.”

Hoàng Giác dẫn ra ví dụ của bản thân, cố gắng tranh luận: “Ầy, anh đừng không tin, trên đời này có rất nhiều chuyện kì lạ, lần trước ở phía nam tôi đã nhìn thấy, lệ quỷ kia...”

Sở Thiên Lê dứt khoát nói: “Không phải lệ quỷ.”

“Tại sao không phải là lệ quỷ được? Vậy cô nghĩ tôi đã nhìn thấy gì!?” “Đừng hỏi, hỏi chính là sự vướng víu lượng tử.”

*sự vướng víu lượng tử là một khái niệm trong lĩnh vực cơ học lượng tử mô tả mối quan hệ rất đặc biệt giữa hai hoặc nhiều hạt.

Hoàng Giác bối rối: “What?? Vướng víu gì chứ...”

“Cho nên tôi mới nói mấy người phải chăm chỉ học tập, khi mấy người hiểu rõ về cơ học lượng tử thì chúng ta sẽ thảo luận lại những vấn đề này!” Sở Thiên Lê xua tay, phát biểu kết luận.

Hoàng Giác: “?”

A dở khóc dở cười: “Không có kiến thức vật lý thì không thể thảo luận về thế giới đa chiều sao?”

Hiển nhiên mọi người còn chưa đồng ý, đều muốn thuyết phục Sở Thiên Lê, ríu rít đứng lên, dần dần vây quanh cô.

Đàm Mộ Tinh chứng kiến cảnh tượng này, nhớ lại giọng điệu của cô khi nhắc đến đồng nghiệp, không hiểu sao trong lòng lại có linh cảm không thể giải thích được rằng lịch sử đang lặp lại. Cô nói rằng mình bị bao vây, quả nhiên không phải là không có lý do.

Cũng may Sở Thiên Lê đã quen với sóng to gió lớn, cực kỳ quen thuộc với cảnh này.
id="id_Toc169869366" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận