Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 395

Chương 395Chương 395

Kim Hiểu Nguyên bất ngờ xuất hiện để đấu giá viên đá mẫu, đồng thời ông ấy cũng nhanh chóng nhìn ra thủ đoạn thay đổi giá cả, thậm chí còn có dũng khí trực tiếp bắt giữ nhóm người, đẩy Thi Trác Cừ vào một tình huống rắc rối.

Anh ta chắc chắn sẽ phải chịu trách nhiệm vì đã bỏ ra một mức giá cao để thu hồi đá mẫu, nhưng bây giờ để một nhóm người bị nhốt ở đây là điều không thích hợp.

Kim Hiểu Nguyên bất mãn nói: “Từ bỏ thứ yêu thích là có ý gì? Nếu như không phải tôi phát hiện cậu động tay động chân, tôi sớm đã bị cậu lừa gạt!”

Hai người ra giá cao, nhưng Thi Trác Cừ không ra giá theo nữa mà âm thầm thực hiện những động thái nhỏ, điều mà không ai có thể hài lòng.

Thi Trác Cừ không hề phủ nhận lời ông ấy nói, anh ta không hề tỏ ra xấu hổ, bình tĩnh nói: “Ngài đấu giá được số 1134 cũng vô ích. Cần gì phải vì chút chuyện nhỏ này mà tức giận? Không bằng cho tôi một ân tình, có lẽ mai sau hai bên vẫn có thể tiếp tục hợp tác.”

“Làm sao cậu biết tôi có đấu giá cũng vô dụng!?”

“Bởi vì viên đá này xác thực không có giá trị, thậm chí không thể chế tác thành đồ trang sức, ngài hoàn toàn có thể tìm người đến giám định nó.”

Kim Hiểu Nguyên nửa tin nửa ngờ: “Nếu thật sự không có giá trị, sao các cậu còn đấu giá nó?”

Thi Trác Cừ: “Thực sự không giấu giếm, đây là vật mẫu bị đánh cắp từ một dự án của nhóm. Hiện tại chúng tôi sẵn sàng chi rất nhiều tiền để thu hồi nó. Chúng tôi chỉ không muốn các dự án tiếp theo bị rò rỉ, nhưng giá trị của bản thân vật mẫu không cao.”

Sở Thiên Lê đang trốn ở bên cạnh, cô nghe được biểu đạt logic kín đáo của Thi Trác Cừ, như có điều suy nghĩ nói: “Lời này của anh ta nói nửa thật nửa giả, vừa nghe đã biết là một tên lừa đảo rồi.”

Đàm Mộ Tinh: “Hình như anh ta biết tảng đá này là cái gì.”

Sở Thiên Lê cảm khái nói: “Hơn nữa nghe giọng điệu này, anh ta kết luận những người khác không dùng được nó, nếu không thì không có khả năng nói như vậy.”

Thi Trác Cừ dường như tin chắc rằng việc Kim Hiểu Nguyên lấy viên đá thô số 1134 là vô dụng. Anh ta vẫn đang thuyết phục: “Kim tổng, dự án này rất quan trọng đối với tập đoàn chúng tôi. Chúng tôi liên quan đến rất nhiều doanh nghiệp trên toàn thế giới. Tôi biết ngài đã quen thuộc với phòng đấu giá này. Nếu ngài sẵn sàng làm điều đó thì rất thuận tiện, và chúng ta có thể nói về nhiều điều hơn nữa trong tương lai.”

Kim Hiểu Nguyên nghe vậy bắt đầu chần chờ.

Mondson quả thực là tiếng tăm lừng lẫy, khó trách Thi Trác Cừ khi bị bắt cũng không khẩn trương, anh ta tin chắc người khác sẽ không dám làm gì.

Sở Thiên Lê nhìn Kim Hiểu Nguyên, cô sờ sờ cằm, suy tư nói: “Hiện tại chính là thời điểm khảo nghiệm người, là muốn ôm đùi trước kia, hay là ôm đùi mới tinh, có thể nói là tiết kiệm được một điểm lựa chọn.”

Kim Hiểu Nguyên coi trọng nhà họ Đàm, vì vậy ông ấy mới đi làm thân với Đàm Mộ Tinh, nhưng Mondson lợi hại hơn nhà họ Đàm, vì vậy ông ấy có thể không nhất thiết vẫn đứng về phía Sở Thiên Lê, đây là điều tự nhiên trong mối quan hệ giữa con người với nhau.

Đàm Mộ Tinh nhẹ nhàng nói: “Tớ vốn không quen chú Kim, nên tớ không biết chú ấy nghĩ như thế nào.”

Thi Trác Cừ lễ phép nói: “Ngài có thể ra giá, bao nhiêu tiền ngài mới có thể chịu bỏ đi thứ yêu thích.”

Lúc này Kim Hiểu Nguyên rơi vào tình thế khó xử không thôi, vấn đề chính là ông ấy đã nói sẽ đưa đồ cho đám người Đàm Mộ Tinh, nhưng bây giờ ông ấy đã hối hận ngay tại chỗ, dù nghĩ như thế nào cũng không thích hợp.

Tính tình Kim Hiểu Nguyên lỗ mãng, kiêu ngạo và độc đoán, nhưng ông ấy không ngu ngốc và có thể nhìn thấy mọi thứ rất rõ ràng.

Mặc dù Mondson mạnh hơn nhà họ Đàm rất nhiều nhưng Thi Trác Cừ dù sao cũng chỉ là một người làm công, việc đưa đá thô cho đối phương cũng sẽ không có tác dụng gì. Đàm Mộ Tinh là người nhà họ Đàm nên mối quan hệ giữa họ khác nhau, lấy được sự hảo cảm của anh rõ ràng là hiệu quả hơn so với Thi Trác Cừ.
id="id_Toc169869302" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận