Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 323

Chương 323Chương 323

“Xin hỏi chiếc lục lạc trên tay của chị dùng để làm gì?”

Từ đầu đến chân của Mai Như Cảnh đều ăn mặc trang điểm vô cùng đắt tiền nhưng chỉ có chiếc lục lạc nhỏ trên cổ tay là đặc biệt, nó không hề ăn nhập chút nào với cách ăn mặc trang điểm của cô ấy.

Sở Thiên Lê mỉm cười nói.

“Chắc là dùng nó để làm quẻ bói.”

Trong mắt của Mai Như Cảnh hiện lên sự khen ngợi.

“Giỏi thật, nhanh như vậy đã bị em nhìn thấu rồi.”

Nét mặt của Đàm Mộ Tinh tò mò. Sở Thiên Lê giải thích.

“Chị là đang làm theo Mai Hoa Tâm Dịch xem trọng dịch số, kết hợp tâm tướng và ngoại ứng. Ngoại ứng chính là những điềm báo của môi trường bên ngoài nên lục lạc này dùng để tăng cường ngoại ứng.”

Cái gọi là người tính không bằng trời tính chính là chỉ những quẻ bói với lý thuyết rập khuôn vĩnh viễn bất biến trong môi trường riêng biệt, thế nên vĩnh viễn không thể chính xác một trăm phần trăm được. Chỉ có thể trong khoảnh khắc đó nắm bắt được ngoại ứng mới có thể linh hoạt uyển chuyển thu được kết quả chính xác được.

Đương nhiên, cái này để kiểm tra năng lực và trình độ của thầy bói toán giống như làm nghệ thuật thì cần có linh cảm vậy. Mai Hoa Tâm Dịch dễ bắt đầu nhưng khó nâng cao cho nên khoảng cách giữa sơ học giả và Thiên Hoa Bản là một trăm tám mươi ngàn dặm.

Mai Như Cảnh nói: “Hiểu biết cũng khá tưởng tận đấy, chủ yếu là em làm gì? Lục Hào? Kỳ Môn Độn Giáp?”

Sở Thiên Lê lắc đầu, cô chỉ tay lên trên rồi cười mỉm: “Nghiên cứu bầu trời.” “Tử vi? Vậy thì hệ thống đoạn quẻ của chị và em không giống nhau.” Mai Như Cảnh kinh ngạc nói.

“Chị tưởng rằng em bẩm sinh cũng được bao bọc bởi bát quái.” Mai Như Cảnh học từ thiên can địa chi suy diễn ra ngũ hành bát quái, còn Sở Thiên Lê học là suy diễn tinh tính của hằng tinh thì cũng có chung nguồn gốc từ nhưng lại có khác biệt rất lớn.

“Hiểu sơ, hiểu sơ thôi.”

Sở Thiên Lê khiêm tốn nói.

“Miễn là cùng đấu với đồng nghiệp nhiều hơn thì sớm muộn gì cũng có thể biết được thôi.”

Đột nhiên Mai Như Cảnh tỉnh ngộ.

“Hai người là người đoán mệnh tử vi nhỉ, vậy có thể giúp chị đoán lá số tử vi sắp tới không? Sao chị lại không thuận lợi như vậy, gần đây chị gặp khó trong việc kiếm tiền nên khi nào mới có thể đổi vận vậy?”

Đàm Mộ Tinh nghe thế thì giật mình, cậu do dự nói.

“... Đại sư mà còn phải tìm đại sư khác đoán mệnh sao?”

“Hai ta không hề giống nhau, về cơ bản thì tôi chỉ đoán chuyện chứ không đoán mệnh cho người khác.”

Mai Như Cảnh thở dài.

“Hơn nữa bản thân tôi thường xuyên gây loạn, để tôi nói cho hai người nghe kể từ khi tôi tham gia bài thi rách nát đó thì việc làm ăn của tôi không hề suôn sẻ, tôi sắp bần cùng khốn khổ rồi, sắp chết đói đầu đường xó chợ rồi!” Sở Thiên Lê lẩm bẩm một mình.

“Chị cả à, từ trước đến giờ em chưa nghe nói ai lái xe thể thao mà chết đói cả...”

“Nếu lái xe thể thao thì vẫn có bảo hiểm xe, không có chuyện không cần bảo dưỡng xe đâu!”

Mai Như Cảnh ngạc nhiên nói.

“Hai người còn trẻ nên không biết có rất nhiều nơi để tiêu tiền, nếu có nhà thì vẫn phải nộp phí bất động sản còn chị lại là người làm nghề tự do nên không thể tự đóng bảo hiểm xã hội được mà chỉ thỉnh thoảng mua lại bảo hiểm thương nghiệp thôi.”

“... Hóa ra làm đại sư cũng có nhiều rắc rối như vậy.”

Khi Mai Như Cảnh nhắc đến chuyện này thì gần như là cô ấy đang kể khổ. Cô ấy dự định sẽ làm giàu to từ hạng mục nhà nước nhưng lại bị loại chỉ vì thành tích của bài thi không đủ, ban đầu cô ấy thành thật muốn đảm nhận công việc giống như trước đây nhưng không ngờ công việc mới mà cô ấy tiếp nhận lại là một mớ bòng bong.
id="id_Toc169869230" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận