Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 371

Chương 371Chương 371

Tarot pha lê đỏ là tác phẩm của thế kỷ mười tám, nhà chiêm tinh này cũng đã qua đời rất nhiều năm rồi, tài liệu bản thảo được in chụp thành bản điện tử, trong góc còn một số hình vẽ nguệch ngoạc, chính là đồ án tarot trên tấm áp phích tuyên truyền.

Đây cũng là bản nháp mà tác giả để lại trước khi sáng tạo ra tarot pha lê đỏ, chẳng trách lại đơn giản, cẩu thả hơn hiện vật trong tay Sở Thiên Lê. Người giảng chính nước ngoài cảm thấy hình vẽ nguệch ngoạc đẹp cho nên đã tiện tay cho vào áp phích tuyên truyền để tô điểm, lúc này mới khiến nhóm người Sở Thiên Lê phát hiện ra.

Sở Thiên Lê biết được tử vi cùng với tên thật của Lyle Gadbury thông qua tài liệu bản thảo.

Cô lấy tarot pha lê đỏ ra so sánh với bản thảo để xem, đột nhiên nội dung của bản thảo càng nhiều hơn.

Lúc đầu sau khi Sở Thiên Lê mở bức tranh bầu trời sao ra, chỉ có được một bộ ẩn chính, nhưng trên bản thảo vẫn còn bản nháp của bộ ẩn phụ.

Bài tarot là tổng hợp bộ ẩn chính và bộ ẩn phụ để sử dụng, lúc đầu cô tưởng là tarot pha lê đỏ chỉ có những thứ này, nhưng bây giờ xem ra đây chỉ là một nửa bộ bài, bộ ẩn phụ còn lại không ở trong bức tranh bầu trời sao.

“Khó trách luôn cảm thấy thiểu chút gì đó...” Sở Thiên Lê chợt hiểu ra, niên đại của bộ tarot này quá lâu đời, không phải là hệ thống tarot thường thấy, tất nhiên cũng cần người khác tìm tòi sử dụng. Lúc trước cô hiểu lầm là không có bộ ẩn phụ, bây giờ xem ra là cả bộ hoàn chỉnh bị tách ra giữa chừng.

Trừ tarot pha lê đỏ ra, trên bản thảo cũng ghi chép rất nhiều tài liệu của Lyle Gadbury tổng kết.

Sở Thiên Lê xem tử vi của Lyle Gadbury xong, cô còn phát hiện ra một chuyện khiến người ta ngạc nhiên, xem trong tử vi thì người này cũng có tuổi thọ ngắn giống như cô, nhưng nhìn thời gian thì ông ấy đã sống qua một kiếp kia!

Thời gian mà Lyle Gadbury sáng tạo ra tarot pha lê đỏ kia là sau tử kiếp của ông ấy, phần lớn các nhà chiêm tinh cho rằng tử vi không thể nào nhìn ra thọ mệnh của con người một cách chuẩn xác, nhưng trong chiêm tinh cổ điển thì lại có lý luận đối với tuổi thọ, trong đó còn có ghi chép khá chi tiết về nhóm người chết trẻ.

Lyle Gadbury vốn là người chết trẻ, nhưng không biết ông ấy đã gặp phải chuyện gì mà lại vượt qua khoảng thời gian chết, còn vẽ ra tarot pha lê đỏ ngay sau đó. Khiến người ta tiếc nuối là, trên bản thảo không có ghi chép cặn kẽ về những việc ông ấy đã trải qua, những người đi sau muốn cải mệnh không có cách nào tham khảo được.

Sở Thiên Lê nhìn tarot pha lê đỏ trên bàn, trên mặt lá bài tarot có ánh sáng nhạt chuyển động, phía sau còn có đầy những tia sáng lấp lánh màu đỏ, giống như ngọn lửa sinh mệnh đang đập, nhìn vừa tinh tế vừa thần bí khó đoán.

Cô đột nhiên có một loại dự cảm kỳ lạ, cho dù là trên bản thảo không có ghi chép, nhưng có lẽ mấy trăm năm trước nhà chiêm tinh đã đặt những cuộc gặp gỡ bất ngờ của mình vào trong bộ bài này, chỉ đợi có người có thể giải mã được câu đố xuất hiện.

Sở Thiên Lê biết được tên thật của Lyle Gadbury, cô gửi cho Đàm Mộ Tinh nhờ cậu tìm giúp.

Đàm Mộ Tinh cũng không phụ lòng mong đợi, còn thật sự tìm được một vài tin tức.

“Tớ dùng cái tên của cậu gửi cho tớ tra một lát, trên lịch sử đúng thật là có nhà chiêm tinh này, bản thảo của ông ấy cơ bản đều được copy lại, hình như bản chính và phần lớn di vật còn được đấu giá.” Đàm Mộ Tinh nhìn vào màn hình máy tính, sau đó lại mở trang mạng ra cho cô: “Nhưng mà toàn bộ đều là đấu giá không thành công.”

Sở Thiên Lê cả kinh nói: “Đấu giá không thành công là sao? Không mua được nữa rồi à?”

Cô nhờ Đàm Mộ Tinh nghe ngóng tin tức chính là vì muốn tìm bộ ẩn phụ thất lạc, để ghép tarot pha lê đỏ thành một bản hoàn chỉnh.

Đàm Mộ Tinh lắc đầu: “Không, là không có ai mua, cho nên đấu giá không thành công.”

Sở Thiên Lê: “?”
id="id_Toc169869278" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận