Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 392

Chương 392Chương 392

“Đó là giá do người bán viết khi ủy thác cho phòng đấu giá. Nếu không đạt được giá khởi điểm, giao dịch sẽ không hoàn thành và người bán đấu giá không thể đập búa được.” Đàm Mộ Tinh giải thích.

Lý Lập Kha kinh ngạc nói: “70 triệu mà cũng không đạt được giao dịch sao?”

“Đúng vậy...”

Kim Hiểu Nguyên tức giận: “Nhưng người bán đấu giá vừa mới đập búa xong!”

Đối phương cúi người xin lỗi: “Thực xin lỗi, thật sự là do chúng tôi sơ suất trong công việc, xin lỗi vì đã gây phiền phức cho ngài...”

Kim Hiểu Nguyên không ngờ lại gặp phải sai lầm như vậy, tức giận đến mặt đỏ tới mang tai, ông ấy giận tím mặt nói: “Chuyện này là chuyện gì? Tôi đấu giá được rồi, các cô cố ý làm cho tôi xấu hổ, khách quý của tôi bên này còn đang đợi đấy!”

Nếu là lúc bình thường, Kim Hiểu Nguyên có thể đã bỏ qua, nhưng khi đến đây ông ấy đã gây ấn tượng mạnh như vậy, bây giờ lại bị mất mặt ở trước mặt mọi người, sự xấu hổ và nhục nhã này sẽ kiến cho Đàm Mộ Tinh phải thất vọng tại phòng đấu giá nơi bạn ông ấy làm việc.

“Tôi muốn gọi điện thoại cho A Minh. Phụ vụ của ông ấy thật tắc trách! Thừa dịp ông ấy không có ở đây mà các người lừa tôi, viên đá thô đó tôi nhất định phải có được!”

“Kim tổng, phòng đấu giá chỉ có thể tiếp nhận ủy thác của người bán. Nếu không đạt được giá khởi điểm, cũng không thể ép bán vật phẩm đấu giá. Trương tổng cũng không thể có biện pháp gì...”

“Vậy nói cho tôi biết người bán là ai? Tôi sẽ đích thân tìm anh ta để mua là được chứ gì!?”

“Tôi vô cùng rất xin lỗi. Vì thỏa thuận bảo mật nên chúng tôi không thể tiết lộ thông tin cá nhân của khách hàng. Phòng đấu giá sẽ chịu trách nhiệm pháp lý...”

“Vậy chúng ta dùng phương pháp không có nguy hiểm cho pháp luật đi.” Sở Thiên Lê bắt đầu bói toán, lẩm bẩm nói: “Xem người bán nghĩ như thế nào.”

Cô bấm ngón tay tính toán, sau đó có vẻ sửng sốt, ngập ngừng nói: “Này, nhưng tôi cảm giác người bán rất sẵn lòng bán?”

Từ quẻ tượng mà xem, người bán hẳn là hài lòng với giá giao dịch, nhưng bây giờ xem ra giống như có người đang gây khó dễ.

Bên kia, Thi Trác Cừ từ phòng VIP 2 đi ra, anh ta cùng đồng bọn đi thang máy xuống lầu hỏi: “Đã xử lý xong chưa?”

“Ừ, nhưng những người đó không thể sử dụng được nữa. Sớm muộn Rorya cũng sẽ phát hiện ra.”

“Chỉ cần có thể lấy lại được mẫu đá, những thứ này đều là vấn đề nhỏ.” Thi Trác Cừ cau mày nói, “Việc hôm nay đã trì hoãn tiến độ quá nhiều, có thể sẽ chậm hai ngày.”

Nếu Kim Hiểu Nguyên không ra giá một cách điên cuồng, có lẽ Thi Trác Cừ đã sớm tăng giá thầu, bây giờ bị nhà giàu mới nổi phá vỡ tiết tấu của anh ta, thời gian thu hồi đá mẫu sẽ bị hoãn lại.

Tất nhiên, Thi Trác Cừ có một số nhận thức sai lầm về Kim Hiểu Nguyên, ông ấy không phải là nhà giàu mới nổi, mà càng giống một con rắn địa phương hơn.

Cửa thang máy chậm rãi mở ra, khi bọn Thi Trác Cừ nhìn thấy người đàn ông mập mạp bên ngoài, bọn họ chợt nhận ra có điều gì đó không ổn.

Những người đàn ông to lớn mặc đồ đen mặt không biểu cảm đi vào thang máy, không hề cho Thi Trác Cừ và những người khác ra ngoài, trực tiếp đóng cửa thang máy lại, để thang máy đi lên tầng năm.

Tầng năm của phòng đấu giá không mở cửa cho khách hàng, khu vực này cũng rất ít người đặt chân tới.

Thi Trác Cừ đột nhiên bị một người lạ chặn lại ở trong thang máy, anh ta không thể hiểu được diễn biến đột ngột của cốt truyện, kinh ngạc nói: “Các anh là ai? Tôi sẽ báo cảnh sát!?”

“Báo cảnh sát? Báo cảnh sát gì? Các anh bị nghi ngờ xâm phạm bí mật thương mại. Hy vọng các anh có thể hợp tác với chúng tôi và cảnh sát trong việc điều tra.”

Trong phòng tiếp tân trên tầng năm, phòng đấu giá Rorya dưới sự nhắc nhở của Sở Thiên Lê, quả nhiên phát hiện có người đã thay đổi giá khởi điểm của số 1134. Giá khởi điểm ban đầu mà người bán đấu giá thu được không khớp với giá được lưu trữ trong máy tính, rõ ràng là bị giả mạo và cuộc đấu giá đã thất bại một cách khó hiểu.
id="id_Toc169869299" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận