Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 408

Chương 408Chương 408

Trước kia Hạ Thời Sâm đã cảm thấy Sở Thiên Lê rất biết tiêu tiền, nhưng bây giờ số tiền tiêu phí đổi kỷ lục mới lần nữa, thậm chí làm cho anh ấy cảm thấy một chút kỳ quái và kinh ngạc. Cho dù là từ nhỏ cô không tiếp xúc với việc tiêu phí quá cao, vừa mới về đến nhà khó tránh khỏi lâng lâng, cũng không trở thành loại tình trạng này, có thể nói đơn giản là giống dân cờ bạc to gan lớn mật.

Cô giống như vốn không biết sợ, thật sự chỉ xem tiền là một con số. Đây là trạng thái kỳ quái.

Sở Thiên Lê: “Em có thể hiểu suy nghĩ của anh, nhưng em không có ý định đầu tư quản lý tài sản.”

“Vậy bây giờ em có thể bắt đầu dự định...”

Sở Thiên Lê nói năng hùng hồn: “Đầu tư quản lý tài sản là công việc của anh, em không thể đoạt chén cơm của anh được, làm vậy chẳng phải ảnh hưởng gia đình chúng ta sao.”

Hạ Thời Sâm cắn răng: “... Anh thật sự cảm ơn em đã quan tâm.”

“Hơn nữa quản lý tài sản là muốn kiếm ích lợi trong thời gian dài, đây là quy tắc người bình thường tuân theo, em không cần tuân theo cái này.”

Hạ Thời Sâm sững sờ, mặt anh ấy lộ vẻ nghi ngờ: “Vì sao em không cần tuân theo cái này?”

Sở Thiên Lê ngừng lại mấy giây, cô chớp chớp mắt, đáp: “Trực tiếp cầm tiền từ người đầu tư và quản lý tài sản còn nhanh hơn nha.”

Người đầu tư tài giỏi Hạ Thời Sâm: “...”

Rất tốt.

Hạ Thời Sâm cảm giác huyết áp của mình lại tăng lên rồi.

Hai người tranh cãi một trận trong phòng khách về khái niệm tiêu xài hoang phí, cuối cùng vẫn đàm phán nên bảo dưỡng phi cơ chung như thế nào.

Sở Thiên Lê đạt được ước muốn, cô hài lòng trở về phòng, trông hân hoan không thôi.

Hạ Thời Sâm đưa mắt nhìn cô nhảy nhót trở về gian phòng, vẻ tức giận trên mặt anh ấy biến mất, ngược lại là nghiêm túc nhíu mày, bắt đầu đánh chữ, sau đó lại nhập hàng chữ vào thanh tìm kiếm: “Vì cái gì mà có một số ít người lại tiêu xài hoang phí.”

Thì ra anh ấy cho rằng Sở Thiên Lê ham hư vinh, thích ganh đua so sánh, hoặc là thích hàng xa xỉ đắt đỏ. Nhưng bây giờ anh phát hiện cô cũng không chú ý tới chuyện mua dụng cụ đắt đỏ. Máy bay tư nhân cũng giống như thế, có lẽ sẽ bị quên ở sau ót rất nhanh thôi.

Nếu như nói cô không hề suy nghĩ gì cũng không đúng, cô tuyệt đối sẽ không đưa ra những vấn đề này với ba mẹ, chuyện này chứng tỏ trong lòng cô có thể phân biệt được phải trái.

Nhìn cô giống như yêu tiền, nhưng cũng giống như không để ý.

Trên mạng có rất nhiều câu trả lời, không ít người cho rằng là áp lực quá lớn dẫn đến tâm trạng không tốt, xem tiêu xài hoang phí là một cách để bộc phát. Cho nên mới sẽ muốn có kích thích ngắn hạn, giải quyết trạng thái trống rỗng và sầu lo.

Hạ Thời Sâm cảm giác im lặng sâu sắc, nếu như Sở Thiên Lê có tâm trạng không tốt, vậy thì có lẽ toàn thế giới không có người nào tâm trạng tốt nữa.

[Là thật đó, người chung quanh đều cảm thấy tôi rất vui vẻ, nhưng thật ra tôi không thể có chút năng lượng nào, thứ mà trong lòng mình thực sự mong muốn không có cách nào thỏa mãn được, vậy thì cũng chỉ có thể mua những thứ tầm thường khác, nói thật chúng đều không cần thiết. Đương nhiên bây giờ tôi cũng đang cố gắng điều tiết rồi.]

[Không biết mình có thể sống bao lâu, trước khi chết cũng chỉ muốn có chút đồ, tiền đều là hư vô, đồ vật mới là thật, còn quan tâm sau này làm gì.]

[Bộc phát là thật. Trước kia tôi cũng thế, cảm giác như bị bệnh vậy, sau này tôi tiết chế, chậm rãi tốt lên.]

Hạ Thời Sâm suy tư xem màn hình xong, sau đó anh ấy lại yên lặng khép màn hình máy vi tính lại.

Anh ấy từng thỏa thuận với Sở Thiên Lê, bởi vì quan hệ sai khác về thân phận, cô sẽ hưởng một phần thu nhập của anh.

Anh ấy nghĩ lại lúc thỏa thuận để lại dấu vết, còn cả chuyện cô thẳng tay mua đồ đạc, anh ấy luôn cảm thấy có vô vàn điểm đáng ngờ, lại cũng không biết là kỳ quái ở chỗ nào.
id="id_Toc169869315" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận