Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 406

Chương 406Chương 406

Kim Hiểu Nguyên không rõ ràng cho lắm, nụ cười Sở Thiên Lê vẫn nhẹ nhõm hoạt bát, nhưng ở dưới mặt nạ hi hi ha ha lại toát ra cảm xúc khác.

Chính vào lúc này, Đàm Mộ Tinh bưng canh hải sản trở về, anh đặt chén canh ở trước mặt Sở Thiên Lê, lại nhìn thấy đồ ăn mới trên bàn của mình, nghi ngờ nói: “Vừa rồi có đồ ăn này sao?”

Sở Thiên Lê vô tội nói: “Đúng vậy.”

“Sao tớ không nhớ rõ? Luôn cảm thấy không phải là của tớ.”

Sở Thiên Lê vội vàng vì chia thức ăn cho anh: “Chắc chắn là cậu ăn quá ít nên khả năng ghi nhớ hạ xuống, nhất định phải bổ sung một chút, dự phòng xuất hiện tình huống mất trí nhớ. Bây giờ người trẻ tuổi đều sẽ rụng tóc, nói không chừng khi già cũng sẽ si ngốc.”

Đàm Mộ Tinh: “?”

Ba người dùng cơm trong nhà ăn cộng đồng, thưởng thức cảnh đêm hùng vĩ của thành phố G phồn hoa.

Ngày kế tiếp, Kim Hiểu Nguyên chào tạm biệt một đoàn người, bọn người Sở Thiên Lê cầm thẻ tiền trở về, Kim Hiểu Nguyên thì đẩy nhanh giao dịch sau đó và chuyển khoản.

Trong phòng nghiên cứu ở cao ốc, Thi Trác Cừ dẫn người lấy tinh thạch số 1134 ra, bọn họ dùng công cụ lau đi tầng xác đá ngoài, lộ ra tinh thạch đỏ tươi như máu trong đó, lại chậm rãi mài gỡ một số bột phấn xuống.

Nhân viên nghiên cứu lấy ra một chút xíu bột phấn màu hồng, thành thạo dùng bật lửa đánh lửa, sau khi trải qua nhiều bước kiểm nghiệm thì gật gật đầu với Thi Trác Cừ, ra hiệu đúng là tinh thạch này, không sai.

“Vậy chúng ta thu những thứ này về, chờ một lúc nữa sẽ báo cáo với cấp trên.” Nhân viên nghiên cứu tiếp quản tinh thạch.

Thi Trác Cừ thành công nộp viên tinh thạch lên, anh ta đi thang máy vào văn phòng cao tầng, sau khi gõ cửa thì nhẹ nhàng đi vào trong nhà.

Ở một bên cửa sổ lớn sát đất, Lin đang ngồi trên ghế giám đốc, ông ta tiện tay để bàn qua một bên, nói ngay vào điểm chính: “Trác Cừ, kêu cậu điều tra người ra sao rồi?”

“Gần đây tôi đều đang điều tra Kim Hiểu Nguyên, ông ta có đặc điểm tương tự với lời Albert nói, nhưng thực sự không hề có quan hệ gì tới thuật số.” Thi Trác Cừ nói: “Tôi sẽ quan sát thêm một khoảng thời gian nữa.”

“Trung Quốc các người đều thích cất giấu, không hiện núi không hiện biển, điều tra như thế thực sự là khó.” Lin nói: “Albert đã cho tôi một ý kiến, ông ấy có cảm giác rất lớn rằng người có năng lực tâm linh kia cũng giống như ông ấy, tất nhiên đều sẽ cảm thấy hứng thú đối với di tích thần bí học trong mỏ quặng.”

Thi Trác Cừ chần chờ nói: “Ý của ngài là...”

“Có một khả năng, chúng ta tụ tập người biết thuật số Trung quốc lại cùng một chỗ, từ đó sàng lọc chọn ra người lợi hại nhất, gia nhập kế hoạch kỷ nguyên mới.”

Thi Trác Cừ: “Đúng là có thể, nhưng số lượng rất lớn, hơn nữa...”

Hơn nữa đám người thích thuật số có tính cách khác nhau, tư duy cũng khác biệt so với người bình thường, không chắc có thể giao lưu được.

“Nếu như bọn họ ưa thích tiền, chúng ta sẽ cho bọn họ tiền, nếu như bọn họ ưa thích di tích, chúng ta sẽ cho bọn họ những thứ này.” Lin bình tĩnh nói: “Nếu như bọn họ muốn ghi tên vào sử sách, chúng ta sẽ cùng bọn họ dắt tay nhau khai sáng thời đại mới.”

“Đây là một kế hoạch sơ bộ, cậu có thể bổ sung lại một chút.” Lin đưa máy tính bảng trên bàn cho Thi Trác Cừ.

Thi Trác Cừ vội vàng đón lấy, anh ta đọc lướt qua nhanh như gió, phát hiện phía trên đều là môn phái nổi danh huyền học, hàng đầu tiên là Càn Môn nằm ở Càn Sơn. Ngoài ra, tư liệu còn tiến hành phân loại theo loại hình thuật số, từ Lục Nhâm đến Hoa Mai, cũng có người không có môn phái nhưng lại có kinh nghiệm thuật số phong phú cũng bị liệt kê ra, ví dụ như Mai Như Cảnh các loại.

Xem ra Lin đã quyết định tập hợp tất cả cao thủ vào cùng một chỗ.

“Bời vì tương đối nhiều người, cho nên cần phải đi liên hệ. Trong này chắc chắn còn thiếu sót, rất nhiều người đã ẩn cư khỏi đô thị, không có trong danh sách, cậu vẫn phải đi tìm.”
id="id_Toc169869313" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận