Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 266

Chương 266Chương 266

“Tinh Tinh, triều Minh có sự kiện gì lớn không?” Sở Thiên Lê bổ sung: “Có tính toàn cầu? Thế giới?”

Đàm Mộ Tinh chần chừ rồi nói: “Trịnh Hòa hạ Tây Dương*?”

*:Trịnh Hòa thám hiểm thương mại với Tây Dương. Trịnh Hòa hạ Tây Dương là bảy chuyến thám hiểm hàng hải của hạm đội kho báu cho nhà Minh của Trung Quốc trong khoảng thời gian từ 1405 đến 1433. Hoàng đế Vĩnh Lạc đã khởi xướng việc xây dựng hạm đội kho báu vào năm 1403.

“Có lý, tớ sẽ điều tra lại sự kiện lịch sử ở nước ngoài thời gian đó.”

“Cậu đang làm đề tổng hợp văn mới được giao sao?”

“Không, tớ đang làm đề văn do ông nội và sư tổ giao.”

“.... Nghe như chuyện ma vậy.” Đàm Mộ Tinh nhìn cô vùi đầu chăm chỉ, hỏi: “Hình như gần đây cậu đang nghiên cứu về du kí?”

Sở Thiên Lê gật đầu: “Đúng vậy, tớ đã tính qua rồi, qua một thời gian ngắn nữa tớ sẽ có chuyện khác, có lẽ sẽ không có sức lực để làm những chuyện này nữa.”

Sở Thiên Lê chỉ biết rằng trong tương lai có người quen cũ đến thăm, nhưng cô còn không xác định cụ thể là sẽ có chuyện gì, chỉ có thể tranh thủ thời gian để học tập cùng nghiên cứu huyền học.

Đàm Mộ Tinh nghe vậy thì cảm thấy khó hiểu, cũng may là cậu đã quen với suy luận của bạn cùng bàn, nên chỉ có thể thấy nhưng không thể trách.

Chẳng bao lâu sau, quả nhiên có người quen cũ tìm tới, Hà Kiến Bình hẹn gặp Đàm Mộ Tinh và Sở Thiên Lê ở quán trà.

Đàm Mộ Tinh vốn định lấy lý do đang là lớp 12 để từ chối, nhưng lúc này Hà Kiến Bình vô cùng cố chấp, cũng không muốn nói rõ tình huống qua điện thoại, nhất định phải gặp mặt nói chuyện với hai người.

Trong quán trà, ba người lâu ngày gặp lại nhau, nên trò chuyện náo nhiệt một lúc. Hà Kiến Bình kinh ngạc mà đưa mắt nhìn Đàm Mộ Tinh, hỏi: “Mộ Tinh, hình như cháu hơi gầy, tiểu đại sư thì vẫn không thay đổi.”

Đàm Mộ Tinh vội vàng xua tay: “Không có không có.”

“Đây là sự mệt mỏi khi học lớp 12 sao? Các cháu học tập vất vả lắm à?”

Sở Thiên Lê: “Còn không phải sao, chú Hà có bạn nào mở trường học không, nếu không để bọn họ tuyển cháu vào học đi, cháu thật sự không chịu nổi cái khổ của học tập nữa rồi.”

Hà Kiến Bình cười to: “Có thì có, nhưng các cháu cũng không vừa ý loại trường học đó mà, không phải là các cháu đều muốn học trường đại học tốt sao!”

Ba người ngồi xuống trò chuyện về tình hình gần đây, lúc này mới bắt đầu nói đến chuyện chính.

Hà Kiến Bình gọi người mang điểm tâm cùng hoa quả tới, ông ấy vừa pha trà cho hai người, vừa mở miệng nói: “Là như này, không phải là chú vẫn luôn cảm thấy hứng thú với Chu Dịch sao, còn liên tục tìm không ít đại sư để tính xem, nên có người nhờ chú tới hỏi một chút...”

Đại sư chân chính trong nước đều là cao nhân đã ở ẩn, bọn họ sẽ không tuyên truyền khắp nơi ở trên mạng, chỉ tiếp nhận sự giới thiệu của đồng nghiệp hoặc nhờ cậy của người quen, tránh sinh ra chuyện phiền toái không cần thiết.

Sở Thiên Lê hiểu rõ, nói một cách quen thuộc: “Chú Hà, là chuyện gì vậy?”

“Lần này có chút khác biệt, bây giờ chú cũng không biết tình huống cụ thể, chủ yếu là bên kia còn có quá trình sàng lọc, không phải chỉ nhờ một mình chú tìm đại sư...” Hà Kiến Bình bất đắc dĩ mà nói: “Chú biết là tìm đại sư hỏi chuyện thì bình thường là 1v1, tìm vài người liên tiếp lại còn sàng chọn thì không thích hợp lắm, nên mới phải nói muốn gặp mặt tiểu đại sư để nói rõ ràng.”

Đàm Mộ Tinh sửng sốt: “Tìm mấy người?”

“Đúng vậy, nghe nói ban đầu bọn họ là muốn liên lạc với Càn Sơn, nhưng gần hai năm nay Càn Môn cũng không thích tiếp nhận chuyện lớn, bây giờ là tìm mấy cái ở phía nam, tìm mấy cái ở phía bắc, còn phải sàng lọc một lượt.”

Sở Thiên Lê líu lưỡi: “Không nói rõ sự việc, còn phải sàng lọc, thật là phô trương!”

“Quả thật là như vậy...” Vẻ mặt Hà Kiến Bình lộ ra vẻ khó xử, giải thích, “Chủ yếu là thù lao cũng cao, có thể là vì cần cẩn thận.”

“Cao bao nhiêu?”
id="id_Toc169869174" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận