Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 475

Chương 475Chương 475

Xuất thân của Tu Tại Uyên khá phức tạp, Lin không thể để anh ấy chiếm ưu thế, đây là thời điểm tốt để kiểm tra thái độ chân thật của đám người Sở Thiên Lê. Sở Thiên Lê lập tức nói ra: “Thật tốt quá, tôi cũng không muốn anh ta tỏa sáng, làm cho tôi không có chỗ phát huy!”

Đàm Mộ Tinh ngập ngừng nhìn cô: “?” Đây là lời nói của của kẻ ác nào vậy? Lin cũng giật mình, không ngờ Sở Thiên Lê lại hợp tác như vậy, điều này hoàn toàn khác với người lúc nào cũng bô bô về nhân loại như Albert nói, ông ta do dự một chút rồi thấp giọng hỏi: “Vậy cứ như vậy đi ha?”

Sở Thiên Lê chậm rãi lắc ngón tay: “Không, ông quên mất phần quan trọng nhất rồi. Đã nói rằng Tại Uyên và lợi ích nằm sau vô số khái niệm, mối quan hệ lợi ích giữa hai chúng ta phải được bàn bạc trước.”

Lin trầm giọng nói: “Muốn bao nhiêu?”

“Những người tạo nên lịch sử chẳng lẽ sẽ quan tâm đến tài sản nhỏ chứ?” Sở Thiên Lê cười nói: “Hôm nay đặt cọc mười tỷ đô la Mỹ, dùng tài khoản ở nước ngoài để thanh toán, mấy người phải xử lý quy trình một cách sạch sẽ, dù sao nhiêu đây cũng không là gì so với tập đoàn Mondson khổng lồ.” “Trong tương lai, tôi muốn 10% thu nhập từ mạch khoáng thạch anh, cùng với phần lớn cổ vật trong di tích.”

Ánh mắt Lin hơi lạnh lùng, đối mặt với Sở Thiên Lê đang dùng công phu sư tử ngoạm, không thể tin được nói: “Cô không cảm thấy yêu cầu này quá hà khắc sao?”

Sở Thiên Lê bất mãn nói: “Được lắm, các người không đặt quốc gia vào mắt chút nào, chỉ vì một ít tiền mà còn so đo với tôi!”

Lin phủ quyết: “Tiền đặt cọc thì được, nhưng 10% lợi nhuận thì không, cô hoàn toàn không có chìa khóa mà chỉ đến phá bỏ di tích thôi.”

“Vậy thì ông có thể đi tìm những người có chìa khóa.” Sở Thiên Lê ngả người về phía sau, bắt chéo chân, đúng lý hợp tình nói: “Ông nghĩ xem, nếu bọn họ biết đồ cổ trong tay là chìa khóa, bọn họ sẽ để ý 10% này sao? Sợ rằng sẽ cho đống di tích đó là tiền của mình.”

Lin không nói gì sau khi nghe điều này, đúng là Albert đã nghĩ như vậy, ông ấy tin rằng tàn tích đó thuộc về toàn thể nhân loại.

Lin nói: “Tiền đặt cọc có thể trả cho cô trước, việc phân chia thạch anh sẽ được bàn bạc sau vòng tuyển chọn tiếp theo, chúng ta cần một thời gian để tin tưởng lẫn nhau.”

“Niềm tin không thể chờ đợi, đêm nay vẫn là giá cố định, ngày mai sẽ đặt cọc 20 tỷ, tiền lời 20%!” Sở Thiên Lê quả quyết vỗ hai chân: “Nếu bây giờ đi ra ngoài mà tìm được ai đòi ít hơn thì coi như tôi thua!”

Khi Lin đối mặt với ngôn luận cường đạo của cô, lông mày ông ta hơi co giật: “... Tôi đột nhiên cảm thấy có chút không chắc chắn về quyết định của mình.”

Sở Thiên Lê chế giễu: “Ông ghét bỏ đức tin của nhiều người, khinh thường những người cho rằng tiền bạc là chuyện trần tục, nhưng mọi thứ trên đời này đều có được và mất, không thể để ông chiếm tiện nghi hết được.” “Nếu cảm thấy có gì đó không ổn, ông cũng có thể đi tìm súng cũ, tôn vốn là người tham lam vậy đó.” Sở Thiên Lê tùy ý xòe tay ra, với thái độ hoàn toàn có thể lấy hoặc bỏ.

Lin im lặng một lát, cuối cùng trên mặt lộ ra nụ cười: “Vậy thì tôi rất cảm kích lòng tham của con người.”

“Rất tốt.” Sở Thiên Lê mạnh mẽ nói: “Trước lần tuyển chọn tiếp theo tôi muốn thấy tiền đặt cọc, 10% lợi nhuận và cổ vật cũng không thể thiếu.” Một lúc sau, Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh rời đi, thay vì quay lại quầy tiếp tân, họ lại lựa chọn về nhà.

Lin lắc lắc ly rượu, nhìn thấy chất lỏng trong ly lắc lư, cười khẩy: “Tuổi không lớn, nhưng giọng điệu cũng không nhỏ.”

“Chúng ta thật sự muốn chia 10% tiền lời sao?” Thi Trác Cừ không ngờ sẽ bị đám người Sở Thiên Lê chèn ép, đưa ra một con số thiên văn khó có thể tưởng tượng, 10% thu nhập từ khối đá bé có thể xây dựng được một quốc gia, còn có liên quan đến một số quốc gia phụ thuộc vào dầu mỏ.
id="id_Toc169869382" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận