Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 268

Chương 268Chương 268

Điều này có gì khác với yêu cầu sinh viên tốt nghiệp mới ra trường phải có ba năm kinh nghiệm làm việc?

“Nghĩ theo hướng tích cực, tuy rằng chúng ta không phải là đảng viên, nhưng chúng ta có ưu thế về tín ngưỡng hơn đạo sĩ!” Sở Thiên Lê lập tức cúi đầu, buồn rầu nói, “Khoan đã, sư thừa cũng là vấn đề, tớ cũng không thể điền là sư môn của ông nội...”

Tuy rằng Sở Thiên Lê cầm la bàn của chưởng môn, nhưng cô không xác định được là mình có được coi là người Hạo Môn hay không, chủ yếu là do ông nội cũng không nói rằng ông ấy có được coi là người Hạo Môn hay không.

Hà Kiến Bình đưa ra một số đề nghị: “Không cần thiết phải viết sơ yếu lý lịch của tiểu đại sư, các cháu có thể làm sơ yếu lý lịch của đoàn thể, nếu thật sự không được thì điền của Mộ Tinh đó, trong nhà thằng bé có chút quan hệ với Càn Sơn. Bọn họ vốn là muốn tìm Càn Môn, như vậy chúng ta liền hợp ý rồi.”

Sở Thiên Lê kinh ngạc mà nói: “Như vậy cũng được sao?”

Vẻ mặt Đàm Mộ Tinh rất vi diệu: “... Nhưng cháu căn bản là không tin những thứ này? Cháu cũng không biết tính?”

“Aiya, sơ yếu lý lịch đâu có quan tâm mấy thứ này, chỉ cần viết thứ liên quan đến nó, nhìn trông có vẻ lợi hại là được!”

Hà Kiến Bình không hổ danh là người từng trải, ông ấy vỗ đùi, tùy ý nói: “Từ nhỏ cháu đã ở dưới chân núi Càn Sơn, hiểu biết sâu sắc về cơ cấu tổ chức của Càn Môn, bị đám đạo sĩ này ảnh hưởng sâu sắc, am hiểu giao tiếp với người học thuật số, chịu thương chịu khó, có khả năng chịu đựng áp lực mạnh mẽ, mấy cái này không phải là tùy tiện nói bừa là được sao...”

Đàm Mộ Tinh: “?”

Một sinh viên tốt nghiệp không có kinh nghiệm làm việc ở nhà máy lớn cứ muốn mượn danh tiếng nhà máy lớn, không có kinh nghiệm về huyền học lại cứ muốn mượn danh tiếng Càn Môn?

Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh xin lời khuyên của Hà Kiến Bình về kỹ năng viết sơ yếu lý lịch, về nhà bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ. Bởi vì là sơ yếu lý lịch tập thể, cho nên cần hai người làm việc cùng nhau, bọn họ thống nhất viết sơ yếu lý lịch của mình trước.

Trong nhà, Sở Thiên Lê phát hiện ra rằng viết sơ yếu lý lịch còn mệt mỏi hơn so với học tập, lề mề nghiên cứu thật lâu, cuối cùng cũng không nhịn được mà chạy ra khỏi phòng ngủ.

“Anh! Anh!” Sở Thiên Lê bám lên lan can lầu hai nhìn xuống, nóng lòng tìm kiếm bóng dáng của Hạ Thời Sâm.

Hạ Thời Sâm đang ngồi trong phòng khách, đột nhiên nghe thấy giọng điệu nịnh nọt của cô, cậu ấy không kiên nhẫn mà ngẩng đầu lên: “Lại sao nữa? Lại hết tiền à?”

“Không phải không phải!” Ánh mắt Sở Thiên Lê lơ đãng, “Anh có biết viết sơ yếu lý lịch không?”

Hạ Thời Sâm: “?”

Hạ Thời Sâm cảm thấy nghi ngờ nói: “Em cần sơ yếu lý lịch làm gì?”

Sở Thiên Lê cười gượng: “Ha ha... Em nói là muốn tham gia tuyển chọn nhân tài đặc biệt, anh có tin không?”

“...”

Hạ Thời Sâm không đi sâu nghiên cứu kỹ xem nhân tài đặc biệt đến tột cùng là “đặc biệt” ở đâu, nhưng cậu ấy nghĩ nó nghe có vẻ giống chuyện đứng đắn, nên vẫn là giúp Sở Thiên Lê trau chuốt lại sơ yếu lý lịch, đồng thời loại bỏ những thông tin lộn xộn.

Sở Thiên Lê nhìn sơ yếu lý lịch mới trên màn hình, cô sờ sờ cằm, lẩm bẩm: “Cái này nhìn không phải là có chút đơn giản sao? Không thể xử lý cho đẹp hơn được sao?”

Hạ Thời Sâm lạnh lùng mà nói: “Tuyển chọn nhân tài đặc biệt đại học mà còn dám làm giả, có phải là em không muốn sống nữa không? Nếu bị tra ra sẽ không thể đi học được nữa.”

“... Hay là em vốn dĩ muốn mượn chuyện này để không cần đi học?” Hạ Thời Sâm hoài nghi mà liếc nhìn Sở Thiên Lê.

Sở Thiên Lê chột dạ cười ha ha, cô cầm sơ yếu lý lịch rồi chạy về phòng nhanh như chớp, định tự mình điều chỉnh lại một chút. Hạ Thời Sâm dùng từ tương đối tiêu chuẩn, nhưng không có thêm những nội dung như tử vi đấu số, nên còn cần Sở Thiên Lê bổ sung.
id="id_Toc169869176" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận