Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 382

Chương 382Chương 382

Những người xung quanh càng căng thẳng hơn nhiều, thậm chí bọn họ còn mang theo dụng cụ của riêng mình và tập trung xung quanh những tảng đá lạ để nghiên cứu kỹ lưỡng. Bọn họ không chỉ là khách du lịch đang đi dạo khắp nơi mà về cơ bản họ cũng tham gia vào việc kinh doanh đá quý giống như Lý Lập Kha.

Không ít người dường như quen biết Lý Lập Kha, chủ động lên tiếng chào hỏi ông ấy.

“Lão Lý, sao ông không tới xem xem? Viên hồng ngọc này rất lợi hại, có thể làm được không ít thứ đâu.”

Lý Lập Kha đi cùng đám người Sở Thiên Lê, ông ấy nhanh chóng từ chối: “Không xem đâu, không xem đâu. Gần đây kinh phí quá eo hẹp.”

Sở Thiên Lê nhìn những viên đá thô tạo hình cổ quái, thô ráp và xỉn màu trong tủ trưng bày, nghi hoặc: “Đây đều là đá quý sao?”

“Đúng vậy, chúng ta sẽ mua lại những viên đá này, rồi cắt gọt mài giũa và đánh bóng chúng, sau đó tìm người tỉ mỉ thiết kế trước khi chúng có thể biến thành đồ trang sức trong đại sảnh kia. Những viên đá nguyên bản ban đầu đều không đẹp lắm.” Lý Lập Kha nói.

“Lão Lý, ông thực sự không muốn xem nó sao? Khối đá này quả thật không tệ đâu!” Những người khác lại ở bên kia la lên.

Lý Lập Kha lộ vẻ khó xử.

Đàm Mộ Tinh: “Ngài không đi xem sao?”

Lý Lập Kha lúng túng nói: “Bình thường ta bán ra một khối rồi mua vào một khối, ta không dám tự mình tích trữ quá nhiều hàng. Lô hàng lần trước ta làm vẫn chưa bán hết nên lần này mà mua đá thô sẽ có chút mạo hiểm. Cho nên hôm nay ta cũng không đến mua, cũng không có ý định vào phòng này...”

Ông ấy xem xong lại không có cách nào mua được, thật sự rất đau lòng.

Mặc dù có vẻ ngoài không mấy ấn tượng nhưng những viên đá thô lại là đá quý thật, những viên đá thô càng lớn thì càng đắt tiền, trong ngành vẫn có “carat* cao cấp” và giá của những viên đá quý khổng lồ cũng tăng gấp bội.

* Carat (ct) là đơn vị để đo trọng lượng của đá quý. Giá trị của viên kim cương tỷ lệ với trọng lượng (hoặc kích thước) của nó.

Công ty tồn đọng quá nhiều đá thô, nếu không kịp thời vận hành, chuỗi vốn rất dễ bị đứt.

Sở Thiên Lê quan sát Lý Lập Kha một hồi, ngón tay cô khẽ cử động, bất thình lình nói: “Hiện tại ngài có thể đi xem một chút, cháu thấy gần đây ngài kiếm được không ít tiền.”

“Hả? Kiếm được không ít tiền?”

Sở Thiên Lê suy nghĩ một chút, giải thích: “Chỉ là ngài sẽ nhận được một khoản tiền, cảm giác giống như một giao dịch, hơn nữa diễn ra rất nhanh.”

“Nếu điều này là sự thật thì tốt quá.” Lý Lập Kha cười khổ, “Gần đây ta không có nhiều tiền nên không có nơi nào để phát tài!”

“Ta cùng các cháu đi dạo một chút, nhưng ta thực sự không thể mua bất cứ thứ gì ngày hôm nay.”

Lý Lập Kha không chen lên phía trước, ông ấy chỉ đơn giản đi dạo một vòng, giải thích về viên ngọc cho hai người. Bởi vì tất cả những viên đá đặt trong phòng đều là đá thô nên ông ấy cũng nói về kết cấu của một số loại đá quý thông thường và cách phân biệt thật giả như thế nào.

Ba người đang đi dạo xung quanh thì đột nhiên nghe thấy tiếng chuông reo.

“Xin lỗi, ta nghe điện thoại một chút.” Lý Lập Kha lấy điện thoại di động ra, ra hiệu xin lỗi hai người rồi đi đến góc tường nghe điện thoại. “Có chuyện gì vậy?”

“Bán rồi sao? Bán lúc nào? Không phải đã ép lâu rồi sao?”

Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh đứng cách đó không xa, nghe được giọng nói hưng phấn vui mừng của Lý Lập Kha.

“Được, được, được, lần này cậu đã giúp tôi một chuyện rất lớn...” Lý Lập Kha không kiềm chế được vẻ vui mừng, nghe rõ yêu cầu trong điện thoại, vội vàng nói: “Có thể đặt làm, đều có thể đặt làm, bây giờ tôi đang xem đá đây. Cậu thích cái gì? Có thể đặt hàng ngay bây giờ!”

“Được rồi, được rồi, bọn họ có thể nói cho tôi biết bất cứ yêu cầu gì mà bọn họ muốn, kể cả màu sắc của viên đá quý mà bọn họ thích.”
id="id_Toc169869289" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận