Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 246

Chương 246Chương 246

Mẹ, không cần phải lấy những chuyện hồi nhỏ của con ra làm ví dụ đâu, con có thể hiểu được.”

Nghỉ hè kết thúc, các học sinh trong lớp chính thức bước vào năm ba phổ thông, theo những kế hoạch phát triển khác nhau, họ tự nhiên phải tiếp nhận những khóa học khác nhau.

Ngay khi Khâu Tình Không bước vào lớp học cô ấy đã hào hứng đến gặp Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh để nói chuyện liên quan tới việc nguyện vọng. Trong những ngày nghỉ lễ, cô ấy thường xuyên gọi video với Sở Thiên Lê, nhưng lại không gặp mặt Đàm Mộ Tinh nhiều, vì vậy lúc này rất ngạc nhiên hỏi: “Có phải cậu gầy đi không?”

Đàm Mộ Tinh ngượng ngùng xua tay: “Không có, không có...”

Sở Thiên Lê xen vào: “Tớ đã nói gầy mà! Cậu ấy cố chấp với tớ rất lâu, nói rằng cân nặng của cậu ấy không thay đổi!”

Đàm Mộ Tinh bất lực nói: “Nhưng thật sự số cân không thay đổi mà.”

Khâu Tình Không cả kinh: “Vậy hóa ra do xương cậu nặng à? Nhìn bằng mắt thường thực sự gầy đi một chút.”

Sở Thiên Lê: “Trước kia là gấu Bắc Cực với nguồn thức ăn dồi dào, bây giờ là gấu Bắc Cực thiếu thốn thức ăn.”

Đàm Mộ Tinh thì thầm: “... Tớ thậm chí còn hoài nghi có phải các cậu hùa nhau lừa tớ hay không, tại sao tớ chẳng thấy thay đổi gì cả?”

“Mỗi ngày cậu đều nhìn bản thân nên chắc chắn không nhận ra được.”

Ba người kể cho nhau nghe những câu chuyện thú vị về mùa hè, khi Khâu Tình Không biết hai người đều về quê thì hét to hai tiếng xảo quyệt, bất mãn vì mình lạc lõng. Cô ấy cảm thấy bị tổn thương sâu sắc, luôn có một loại ảo tưởng bị xa lánh, không khỏi khó chịu phàn nàn.

Đàm Mộ Tinh bối rối nói: “À, thật ra tớ cũng chỉ đưa ra quyết định đột xuất thôi, nếu không thì ...”

Sở Thiên Lê: “Nếu không, lần sau cậu đi theo tớ đi, nhưng ở đó cậu không thể gọi trà sữa được đâu.”

Sắc mặt Khâu Tình Không chớp mắt thay đổi, cô ấy sửa lại lời nói: “Há, vậy quên đi, sau này nếu đi du lịch thành phố lớn phồn hoa hẵng gọi tớ, tớ vẫn muốn đến nơi có trà sữa.”

Sở Thiên Lê nhíu mày: “Quan hệ của chúng ta không đáng để cậu về quê vì tớ sao? Chỉ là không uống trà sữa trong một tuần thôi mà!”

Khâu Tình Không do dự nói: “Ừm... Đừng hỏi những câu gây tổn thương tình cảm như vậy...”

Sở Thiên Lê: “?”

Số lượng học sinh ở các trường phổ thông tư thục không nhiều, cơ bản đều sẽ được giáo viên chú ý đến. Mục tiêu đại học của mỗi người là khác nhau, các khóa học theo học đương nhiên cũng khác nhau, kế hoạch của phe học trong nước và phe xuất ngoại không hề giống nhau.

“Cô giáo, cậu đã quyết định chọn trường đại học mục tiêu chưa?” Khâu Tình Không kich động: “Hay là học TOEFL với tớ đi, có tiếng Anh thì cậu có thể dễ dàng xin xuất ngoại!”

Điểm số của Sở Thiên Lê không ổn định, khá kỳ lạ, các môn học liên quan đến vì tinh tú đều tốt, chẳng hạn như sự vận động của các thiên thể trong vật lý, một số nội dung trong lịch sử, v.v., nhưng vấn đề ở chỗ học được sâu, phạm vi lại không rộng.

Ví dụ như Sở Thiên Lê có thể sử dụng hỗn thiên nghi, nhưng trong môn lịch sử chỉ cần biết qua thứ này, còn những thứ mà cô giỏi thường không áp dụng được trong các kỳ thi.

“Tớ không chắc mình có muốn ra nước ngoài hay không...” Sở Thiên Lê hạ mắt xuống: “Tớ còn chưa nghĩ xong việc chọn chuyên ngành.”

“Hả, nhưng sẽ sớm được xác định nhỉ?” Khâu Tình Không ngạc nhiên nói: “Hạ Thời Sâm hẳn là học ở Trung Quốc, sau đó sẽ ra nước ngoài làm nghiên cứu sinh để đào tạo sâu.”

Đây là một con đường không tệ, có thể cảm nhận cả hai hoàn cảnh.

Đàm Mộ Tinh lẳng lặng lắng nghe, cậu lập tức hiểu được những lo lắng ẩn giấu của bạn cùng bàn, cậu nhẹ giọng hỏi: “Trước tiên đừng nghĩ đến trong nước hay ngoài nước, có chuyên ngành nào khiến cậu quan tâm không?”

“Không...” Sở Thiên Lê buồn bã nằm trên bàn, cô đột nhiên quay đầu nhìn Đàm Mộ Tinh, bất ngờ nói: “Cậu muốn nộp hồ sơ vào chuyên ngành nào? Tớ sẽ mạnh dạn nộp theo cậu.”
id="id_Toc169869154" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận