Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 324

Chương 324Chương 324

Gần đây Mai Như Cảnh đang giúp một phú thương tìm người, căn nguyên là do đột nhiên đứa con riêng mà phú thương này đang nuôi dưỡng ở nước ngoài bỏ nhà đi mất tích, mặc dù ông ta đã nhờ đài truyền hình địa phương đăng thông báo tìm kiếm và thậm chí cảnh sát cũng đã cho tìm kiếm đứa trẻ đó ở khắp mọi nơi thế nhưng cậu bé này cứ như không cánh mà bay vậy.

“Thật ra quẻ đầu tiên chị bói ra vẫn còn có lỗi nhỏ và cũng không tính là vấn đề gì lớn, chị dùng quẻ ly để họ tìm kiếm về phía nam...”

Mai Như Cảnh nói.

“Lúc đó cảnh sát đã nhìn thấy bóng dáng của cậu bé qua camera giám sát nhưng ngay sau đó cậu bé đã biến mất nên chị đã bói quẻ thứ hai...” “Em cũng biết rằng thông thường chỉ bói một quẻ là giải quyết xong, nếu liên tiếp bói quẻ thì chắc chắn không tốt nên quẻ thứ hai này biến thành một quẻ hung, khi bói ra kết quả của quẻ thứ hai chị còn nghi ngờ bản thân mình đã bị lừa và còn cãi nhau một trận to với họ!”

Mai Như Cảnh phát cáu nói.

“Thậm chí chị còn bói cho chủ thuê của chị một quẻ, có một dạo chị nghi ngờ ông ta không định tìm người nhưng có vẻ như không phải như thế.” Theo lý mà nói tốt nhất là chỉ hỏi chuyện đó một lần thôi nhưng Mai Như Cảnh lại bói quẻ liên tục nên độ chính xác đã bị ảnh hưởng. Chuyện khiến cô ấy giận nhất là hai quẻ trước đó đều không có vấn đề nhưng đối phương lại không ngăn cản chị lại nên đương nhiên sau đó đối phương đã rất suy sụp. Sở Thiên Lê nói.

“Vậy chị có bói quẻ thứ ba không?”

Mai Như Cảnh bất đắc dĩ nói.

“Bây giờ chị không dám nữa, chị sợ nó là quẻ sinh tử. Em cũng biết chuyện tìm kiếm ai đó là rất mạo hiểm nên nếu bói ra quẻ phải dùng thân thể để khắc chế điềm báo tử thì những gì chị làm đều là giao dịch thua lỗ cả.” “Hôm qua khi em gọi điện thoại cho chị thì chị vừa mới cãi nhau với họ xong, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì đây. Bây giờ chuyện khiến chị khó chịu nhất là không tìm thấy người nhưng họ lại muốn tôi bói quẻ thứ ba, trực giác của chị nói cho chị biết chắc chắn kết quả cuối cùng sẽ không tốt.” Đàm Mộ Tinh nghi ngờ nói.

“Đứa trẻ mất tích ở nước ngoài sao?”

“Còn phải nói, ai lại dám mang con riêng về nhà. Chị không hiểu nổi mấy người này nhưng dù sao thì chị cũng chỉ kiếm tiền thôi.”

Sở Thiên Lê suy nghĩ chốc lát rồi nói.

“Bây giờ em không biết tin tức gì nên cũng không thể giúp chị tìm người, cùng lắm là xem giúp chị thôi.”

“Không sao, em không cần phải tìm người đâu vì đó là công việc của chị mà.” Mai Như Cảnh vừa ngẩng đầu lên vừa lắc tách trà.

“Em chỉ cần xem giúp chị gần đây chị có phát tài không, trong khoảng thời gian này cố gắng kiếm chút tiền đã khiến chị buồn nôn lắm rồi.”

“Có cần em tính cho chị không? Hoặc là nói một từ?”

Sở Thiên Lê nhìn thấy Mai Như Cảnh vô thức lắc lư tách trà thì trong lòng cô âm thầm tính toán, sau đó ngay lập tức đáp lại.

“Không cần, đã tìm được rồi.”

Sở Thiên Lê bói một quẻ cho Mai Như Cảnh. Hai bên có hệ thống đoạn quẻ khác nhau nên Mai Như Cảnh xem không hiểu quẻ bàn của đối phương, cô ấy mong đợi hỏi.

“Như thế nào?”

Vẻ mặt của Sở Thiên Lê khó xử, Mai Như Cảnh nói.

“Biểu cảm này là thế nào? Em cứ nói rõ ra đi, chúng ta là người cùng nghề nên chị có thể phân biệt được.”

Sở Thiên Lê: “À cái này...”

Đàm Mộ Tinh nhìn sắc mặt của cô rồi phiên dịch lại.

“Có lẽ là thời gian tới cuộc sống của chị sẽ gặp hơi nhiều khó khăn.” Mai Như Cảnh cầm chuông Tam Thanh trong tay và vô cảm lắc nó. “Không sao, nghe nói cái chuông này có thể làm an thần nên chị cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.”

Sở Thiên Lê đau đầu nói.

“Hình như dạo gần đây mọi việc không suôn sẻ lắm, phương diện tài vận vô cùng gập ghềnh nên có thể chị không làm ra tiền mà còn bị hao tài nữa.
id="id_Toc169869231" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận