Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 366

Chương 366Chương 366

Sở Thiên Lê bất mãn chọc đúng chỗ yếu: “Người làm nổ cốc trong bếp không được chen miệng vào!”

“...” Hạ Thời Sâm bị nói tới lịch sử đen tối, cậu ấy yếu ớt lườm cô một cái nhàn nhạt nói: “Vốn dĩ anh còn nói em trở về, đúng lúc đưa cho em một thứ.”

Mặc dù Sở Thiên Lê đang làm việc ở vùng sa mạc Gobi rất xa, nhưng Hạ Thời Sâm vẫn gửi tiền đúng hạn, quả thực là tận tụy với công việc.

Sở Thiên Lê nghe vậy, cô lập tức thay đổi sắc mặt, ngoan ngoãn ngồi thẳng lên: “Anh chuẩn bị cái gì thế?”

Hạ Thời Sâm cười lạnh một tiếng: “Vàng, nhưng có khả năng là em không muốn.”

“Muốn muốn muốn, làm sao mà lại không muốn được, trước không nói tới vàng hay không vàng, nhưng phần tâm ý này nhất định phải nhận!”

Hạ Thời Sâm đặt đống đồ nặng trịch lên bàn, lớp bên ngoài được bọc một lớp giấy mỏng, không nhìn ra đồ bên trong.

“Cái này làm bằng vàng gì thế?” Sở Thiên Lê nhìn một lúc lâu cũng không nghĩ ra được.

“Đây là vàng giấy.”

“Ồ ồ ồ, đắt tiền quá, bây giờ giấy vàng có thể giao dịch thực thể rồi à?”

Sở Thiên Lê kinh ngạc xé giấy bọc ra, cô phát hiện bên trong không phải là vàng, ngược lại là một tập bài thi dày cộp, tờ giấy trên cùng là “Đề toán mô phỏng”.

Sở Thiên Lê: “?”

Hạ Thời Sâm bình tĩnh nói: “Trong sách tự có hoàng kim ốc, đợi em làm xong những thứ này là có thể giao dịch thực thể.”

Sở Thiên Lê đối mặt với chồng bài thi, trong lòng cô nhất thời chết lặng: “... Anh, đến cả lừa đảo tài chính cũng không nói ra được lời này của anh.” Đây là giấy vàng chết tiệt!

Mặc dù Sở Thiên Lê có chính sách giảm điểm dự án, nhưng cô cũng có điểm số cơ bản như vậy.

Hạ Thời Sâm đóng các loại đề mô phỏng vào thành một tập, chỉ đợi cô trở về là nhồi nhét kiến thức, định để cho cô tranh thủ thời gian rồi đột kích!

Tiếp theo, Đàm Mộ Tinh bị nhồi nhét đồ ăn, Sở Thiên Lê thì bị nhồi nhét kiến thức. Đột nhiên hai người đều rất nhớ tổ dự án, không muốn chấp nhận hiện thực cuộc sống, nhưng Phan Nghĩa Thành lại không cho bọn họ cơ hội.

Không bao lâu sau, công việc của chuyên gia tổ cố vấn cũng kết thúc, bọn họ chỉnh sửa lại thông tin dọc theo tuyến đường và tài liệu để nộp lên, còn lại chính là thực tế thi công xây dựng tuyến đường sắt dài đằng đẵng.

Nhóm trợ thủ Du Ngật bị bắt tới cũng được trả lại tự do, trải qua mấy tháng mài giũa, cuối cùng cũng có thể trở về môn phái của mình.

Phan Nghĩa Thành sắc mặt hòa ái: “Các bạn học, thi đại học cố lên, chúng ta gặp nhau ở đại học!”

Sở Thiên Lê: “... Thi lên đại học tiếp tục đi làm cho giáo sư ạ?”

Phan Nghĩa Thành bị trêu cũng không giận, dịu dàng nói: “Tất nhiên, đi làm cho giáo sư ít nhất cũng phải là chính quy đấy.”

Sở Thiên Lê: “?”

Sở Thiên Lê ai oán nói: “Tinh Tinh cậu nghe xem...”

Đàm Mộ Tinh vội vàng an ủi: “Được rồi được rồi, rất nhanh là phải rồi.”

Bởi vì hai người đi theo con đường nhân tài đặc biệt, cho nên sau khi dự án kết thúc vẫn phải liên hệ với giáo sư Phan, có điều những ngày tháng trước khi thi đại học cực kỳ bận rộn, cần phải điên cuồng làm đề ôn tập, nghênh chiến kỳ thi quan trọng.

Đàm Mộ Tinh trở về Bắc Kinh xong thì không tới trường học, cậu ở nhà dưỡng thương cùng với làm đề. Thỉnh thoảng Sở Thiên Lê sẽ chạy tới đại viện, cùng nhau ôn tập chuẩn bị chiến đấu với cậu.

Giữa mùa hè, ở cổng trường học rất đông người, Khâu Tình Không đã ôm bó hoa đợi ở ngoài từ rất sớm, cô ấy thi đại học xong thì không có chuyện gì nữa rồi, cộng thêm đã khá lâu rồi chưa gặp bạn bè, cũng đã hẹn sẵn với Sở Thiên Lê là thi xong đại học thì sẽ tới đón người rồi.

Lúc Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh học lớp mười hai đã bận rộn với dự án nhân tài, bọn họ thường xuyên không lộ mặt trên trường, đến cả công việc của Tiểu đội Thủ lĩnh thẻ bài cũng tạm thời gác lại.

Hôm nay là ngày thi cuối cùng.

Ánh nắng tươi sáng, cổng lớn rộng mở, các thí sinh lục tục đi ra, mỗi người bọn họ đều gặp bạn thân của mình, sung sướng biểu đạt cảm xúc được hoàn toàn giải phóng.
id="id_Toc169869273" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận