Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 543

Chương 543Chương 543

Albert trước mắt mờ mịt nói: “Ý cậu là gì? Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Trong thiết bị, theo sau giọng nói của Liễu Quân là những âm thanh bị bóp nghẹt ồn ào và tiếng súng nổ, một trận chiến khốc liệt dường như sắp nổ ra ở rìa khe rãnh, tuy nhiên, nó không có cách nào truyền trực tiếp đến khe rãnh yên tĩnh mà chỉ có thể truyền ra một số âm thanh thông qua thiết bị liên lạc.

Ba người giẫm lên cột, từ từ rơi xuống, bây giờ bằng tai trần không còn có thể nghe thấy tiếng đánh nhau phía trên nữa. Bọn họ đi vào trong bóng tối sâu thẳm, mà vị trí của Sở Thiên Lê ở dưới cùng.

Hiện tại, từ trên xuống dưới theo thứ tự là Albert trên cột từ bi, Đàm Mộ Tinh trên cột cân bằng, Sở Thiên Lê trên cột uy nghiêm.

“Tinh Tinh, làm sao vậy?”

Sở Thiên Lê ở quá gần khe rãnh, cô chỉ có thể nghe được giọng nói của Đàm Mộ Tinh, thậm chí không thể nghe được lời nói của Albert.

Đàm Mộ Tinh cũng không nhìn thấy hiện trường, mặt anh lộ vẻ chần chờ: “Hình như có người xông vào.”

“Vậy chúng ta phải đẩy nhanh tiến độ, nhất định là bọn họ tới đây cướp chìa khóa, hiện tại tốt nhất là làm xong chiếc thứ sáu!”

Sở Thiên Lê nhanh nhẹn bói toán, khiến ba cây cột liên tục rơi xuống, hy vọng có thể hoàn thành cơ quan ở đây.

Thẻ tử thần và thẻ ác ma lần lượt gây ra những vụ nổ dữ dội.

Cũng may thứ tự của ba người không sai, thủy chung đều đứng ở trong khu an toàn.

Ở rìa khe rãnh, Lin phát động cuộc đấu súng hỗn loạn với đám người Liễu Quân, nhưng mà chậm chạp không thấy bóng dáng Sở Thiên Lê đâu cả, ông ta không khỏi cảm thấy nghi ngờ.

Giữa làn đạn, một người phụ nữ kéo khăn che mặt xuống, để lộ bộ dáng người Digan quen thuộc , cao giọng nói: “Cô ta không có ở đây, tất cả đi theo tôi!”

Lin nửa tin nửa ngờ: “Cô... “

“Chỉ vì tôi quá lười biếng trong quá trình tuyển chọn, không có nghĩa là bói toán của tôi không chính xác!” Lilith trong quá trình tuyển chọn đã giấu kín bí mật của mình, cô ta đều tập trung tâm tư vào chìa khóa, hơn nữa còn có trình độ huyền học không hề thấp.

“Nếu hiện tại ông không muốn tin tôi, vậy ông cứ chờ di tích bị mở ra đi.” Lilith quay người rời khỏi chiến trường, lạnh lùng nói: “Cô ta sắp hoàn thành rồi.”

Lin quả quyết nói: “Đuổi theo cô ta!”

Trong khe rãnh, ba cây cột còn đang chìm xuống, lúc này ba người ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy một tia sáng nhỏ.

Cột từ bi dừng lại một cách chắc chắn và phát ra một tiếng trầm đục, như thể nó bị mắc kẹt trong khe.

Albert đứng ở trên cột từ bi, kiểm tra xung quanh một lần, thăm dò nói: “Hình như cái này không thể động đậy được.”

Có một quỹ đạo rơi trên đỉnh của hình trụ, và cột từ bi đã chạm đến đáy.

“Bởi vì không có mấy người.”

Lúc này Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh đang đứng trên cột cân bằng, cô bước nhẹ lên cột uy nghiêm, nhìn thấy cột cân bằng và cột uy nghiêm đồng thời rơi xuống.

Một lúc sau, cột cân bằng cũng phát ra âm thanh trầm đục, hoàn hảo không tổn hao gì mà kẹt vào trong khe rãnh.

Đàm Mộ Tinh: “Của tớ cũng chạm đến đáy.”

“Bây giờ còn thiếu hai cái!” Sở Thiên Lê phát giác được thắng lợi đã ở trong tầm mắt, cô mừng rỡ tiếp tục bói toán, không nghĩ tới lại lật ra một tấm thẻ người treo ngược, lúc này sắc mặt hơi thay đổi.

Người treo ngược tượng trưng cho việc từ bỏ những gì bạn có và chấp nhận thử thách, để bạn có thể làm những gì bạn nên làm trong cuộc sống này.

Bây giờ cô có gì?

Sở Thiên Lê đứng trên cột uy nghiêm, theo bản năng nhìn về phía Đàm Mộ Tinh.

Đàm Mộ Tinh không rõ nguyên do quay lại nhìn cô, anh nhìn lá bài tarot trong tay cô và hỏi: “Sắp kết thúc rồi à?”

“Ừ, giẫm lên cái này, còn có một cái nữa.” Sở Thiên Lê do dự một lát, sau đó chậm rãi giẫm lên tấm thẻ người treo ngược tương ứng với con đường số 23, cười nói: “Tinh Tinh.”

“Làm sao vậy?”

“... Cảm ơn cậu.”

Cảm ơn anh vì đã theo cô đi xa như vậy.

Khoảnh khắc tiếp theo, cột uy nghiêm chở cô không ngừng rơi xuống, như thể cô sẽ rơi xuống vực thẳm vô tận, điều này chỉ khiến nội tâm Đàm Mộ Tinh hoảng sợ vô cớ.
id="id_Toc169869450" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận