Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 343

Chương 343Chương 343

Du Ngật: “... à.”

Đàm Mộ Tinh: “Có thể là buổi tối bị gió thổi nát chăng?”

Nhân viên thi công xua tay nói: “Không đâu, lưới chống cát kia chính là chống bão cát, Làm sao nó có thể bị thổi tung thành từng mảnh được? Tôi sẽ dẫn các anh đi xem lưới chắn cát bị rách rồi các anh sẽ biết.”

Ba người đi theo nhân viên thi công đến đó, bọn họ nhìn lưới chống cát màu xanh lá cây tàn tạ không chịu nổi, lúc này mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Sở Thiên Lê sờ sờ chất liệu rắn chắc, lo sợ nói: “Có thể xé nát cái này cũng không phải chuyện dễ dàng.”

Lưới chống cát được làm bằng vật liệu đặc biệt, chuyên dùng để kiểm soát quá trình lắng đọng, không thể bị bão cát thông thường ăn mòn, hiện tại rõ ràng là bị ngoại lực cưỡng bức phá hủy.

Chút khí lực kia của Sở Thiên Lê ở trước lưới chống cát cũng không đủ dùng, cô cũng không biết lưới xanh ở ban đêm đến tột cùng gặp phải cái gì.

“Người bình thường không thể xé nó ra được. Hơn nữa, trên ngọn núi cằn cỗi này không có người ở. Giống như gặp phải thứ gì đó bẩn thỉu vậy...” Các nhân viên thi công phàn nàn nói. “Điều khó chịu nhất là ban đêm ở nơi làm việc xảy ra rất nhiều bão cát. Gió lớn vừa nổi cách xa ba bốn mét cũng không nhìn thấy ai, video giám sát cũng không ghi lại được gì!”

“Hai ngày nay chúng tôi bận rộn làm việc này, lưới chống cát còn chưa làm xong, những công việc khác cũng không có cách nào làm.” M u a t r u y ệ n Z a L o 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7

Chuyện này nghe thật kỳ lạ nhưng cả ba đều không ngờ tới. Lúc mới đến, bọn họ gặp phải chuyện lạ, tự nhiên không biết làm như thế nào cho phải.

Sở Thiên Lê hung hăng vỗ mạnh Du Ngật một cái, làm như thật nói: “Anh Du à, sự mong chờ trảm yêu trừ ma cuối cùng cũng tới. Không ngờ lá bùa mà anh mang đến thật sự hữu dụng, đêm nay không phải anh nên ra tay bắt những thứ kỳ quái sao?”

Đàm Mộ Tinh bỗng cảm thấy kinh ngạc: “Cho nên câu chuyện mà anh Du kể ở văn phòng là thật sao?”

Sở Thiên Lê cười nói: “Điều đó nhất định là sự thật, có thể dùng bùa để xua đuổi yêu ma ngàn năm. Chút vấn đề nhỏ này khẳng định không thành vấn đề.”

Du Ngật nghe vậy, nhanh chóng biện hộ cho sự khoe khoang của mình, vội vàng nói: “Thật là thiệt thòi cho em. Ở thời mạt pháp, pháp thuật suy thoái...”

“Không có việc gì, đồng đội của chúng ta sẽ tế trời, nhất định sẽ có được sức mạnh vô biên!”

Du Ngật: “...?”

Khi Du Ngật nghe thấy đứa trẻ nghịch ngợm đang trêu chọc mình, anh ấy đã bắt đầu xắn tay áo lên và giả vờ muốn giáo dục tiểu đại sư một phen.

Thấy tình thế không ổn, Sở Thiên Lê nhanh chóng bỏ chạy, đi vòng ra phía sau Đàm Mộ Tinh, khéo léo không để bị bắt.

Du Ngật nhìn thấy điều này vừa tức giận vừa buồn cười nói: “Anh xem như cũng hiểu ra. Khi làm dự án em đều rất tự tin, thì ra là có người giúp đỡ!”

Đàm Mộ Tinh khuyên nhủ: “Anh Du, chúng ta vào phòng trước đi.”

Ba người chơi đùa qua lại , buổi tối thì đều rất thành thật.

Sở Thiên Lê ban ngày khuyến khích Du Ngật trảm yêu trừ ma, nhưng ban đêm lại không đề cập đến chủ đề này nữa, thay vào đó, cô lại bị gió mạnh trên sa mạc Gobi làm cho giật mình.

Bên ngoài trạm làm việc, gió cát gầm thét như tiếng rồng gầm. Tòa nhà đang rung chuyển trong cơn bão, tường và cửa sổ phát ra những tiếng động, nghe như thể sắp bị lật tung bất cứ lúc nào.

Sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm ở sa mạc Gobi rất lớn, nhiệt độ cao vào ban ngày và nhiệt độ cực lạnh vào ban đêm.

Khi lần đầu tiên Sở Thiên Lê đi sâu vào sa mạc Gobi, cô cảm thấy có chút không thích nghi và không thể ngủ được chút nào. Cô chỉ đơn giản chạy ra khỏi ký túc xá trong chiếc áo khoác dày và gặp hai người còn lại ở khu vực chung của trạm làm việc.

Sở Thiên Lê hoảng sợ nói: “Sống ở nơi như thế này, quả thực sẽ cảm thấy mọi thứ bẩn thỉu.”

Du Ngật tán thành phụ họa: “Đúng vậy, anh còn dán bùa trong phòng, gió thổi rất dọa người.”
id="id_Toc169869250" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận