Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 471

Chương 471Chương 471

Sau vòng sơ loại và vòng sàng lọc thứ hai, về cơ bản đội của chúng ta đã được tạo thành, phần còn lại của cuộc tuyển chọn chỉ để làm việc nhóm tốt hơn, nhưng tối nay chúng ta sẽ không nói về chuyện đó...”

“Đêm nay là lễ chúc mừng, chúng ta hãy cùng nâng cốc chúc mừng vì một tương lai tốt đẹp hơn cho nhân loại!”

Phiên dịch làm hết phận sự mà thuật lại.

Dưới đài có người nâng ly đáp lại, nhưng cũng có người không làm gì. A nở nụ cười trên mặt, thản nhiên lắc lư ly rượu, giả vờ phụ họa một cách thờ ơ. Các đạo sĩ Càn Môn bình tĩnh ngồi trong góc, không ai trong số họ nâng ly lên, cũng không chạm vào đồ ăn trên bàn.

“Quả nhiên chị Như Cảnh không tới rất thông minh, vốn tưởng rằng sẽ nói gì đó hay ho nhưng không ngờ lại toàn là những điều vớ vẩn.” Sở Thiên Lê tò mò nhìn chung quanh, cô không có tâm nghe diễn thuyết của Lin nên đề nghị, “Tinh Tinh, chúng ta lấy một ít đồ ăn rồi rời đi thôi.”

Hai người lẻn ra khỏi chỗ ngồi, dự định từ khu tự phục vụ lấy đồ ăn mang về Tân Hà chia cho Mai Như Cảnh.

Khu vực tự phục vụ không có nhiều người nhưng lại gặp một số người quen. Quần áo của cô gái Cát Bốc Tái khác hẳn, Lilith thấy hai người đến, nhưng lại không thấy Mai Như Cảnh đâu cả, cô ta thắc mắc: “Hôm nay không đủ ba người à.”

Sở Thiên Lê, Đàm Mộ Tinh và Mai Như Cảnh luôn ở cùng nhau mỗi ngày, là một trong số ít những người vô thần bày tỏ ý kiến ở vòng thứ hai, tự nhiên khiến những người xung quanh ghi nhớ kỹ.

Sở Thiên Lê: “Chị ấy không muốn tới nên tôi mang về cho chị ấy một ít.” Lilith cười nói: “Quan hệ của mấy người thật sự rất tốt, ở đây thật sự là hiếm thấy.”

Đàm Mộ Tinh: “Không phải cô và Kiều rất hợp nhau sao?”

Lilith và Kiều dường như đã biết nhau từ trước, họ đã trao đổi với nhau trong vòng thuyết trình thứ hai.

“Chỉ là quen biết thôi, không tính là thân. Chúng tôi đến đây với mục đích khác nhau, chỉ trao đổi hai ba câu thôi.” Lilith lấy một đĩa bánh pudding trên bàn nhỏ, đưa cho Sở Thiên Lý một cách tự nhiên rồi khuyến khích: “Nếm thử cái này đi, mùi vị không tệ lắm đâu.”

“A, cảm ơn.” Sở Thiên Lê theo bản năng tiếp nhận, cô chạm vào thứ gì đó dưới đĩa, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Lilith.

Lilith cười ngọt ngào: “Tôi nghĩ liên minh không nhất thiết phải hạn chế ở đây, có lẽ chúng ta cũng có thể cân nhắc phía ngoài.”

Lilith nói xong liền rời đi, không tiếp tục nhiều lời.

Sở Thiên Lê đưa mắt nhìn cô ấy rời đi, sau đó nhìn bánh pudding trong tay, từ dưới đĩa lấy ra một tờ giấy, trên đó giấy ghi một loạt con số, hình như là thông tin liên lạc.

Đàm Mộ Tinh giật mình: “Cái này...”

“Không hổ là thành phố G, hàng động ngay ở đây.” Sở Thiên Lê thở dài: “Không ngờ chúng ta lại là miếng bánh thơm như vậy.”

Lilith rõ ràng không phải là một thầy bói bình thường, nhưng không biết đằng sau cô ta có thế lực nào, bây giờ cô ta lại muốn mượn hơi Sở Thiên Lê và những người khác.

Đàm Mộ Tinh: “Ý này là muốn chúng ta gọi điện qua sao?”

Sở Thiên Lê vò nát tờ giấy trong tay, tiện tay ném vào túi áo khoác của Đàm Mộ Tinh, buồn bực lẩm bẩm: “Trông tớ giống kẻ không an phận sao? Chỉ vì tớ không muốn lập nhóm với đồng hương, không có nghĩa là tớ muốn lập nhóm với người nước ngoài.”

Sở Thiên Lê nghi ngờ Lilith có chút hiểu lầm nào đó về ba người họ, bọn họ không muốn kết giao với đạo sĩ và xuất mã tiên không có nghĩa là họ có thể kết giao với thế lực nước ngoài.

Tuy nhiên, Sở Thiên Lê vẫn đang băn khoăn không biết tại sao mình lại bị hiểu lầm thì bất ngờ bị Thi Trác Cừ đang đứng bên cạnh lặng lẽ tiếp cận. “Hai vị, xin quấy rầy chút, Lin muốn nói chuyện riêng với hai vị.” Thi Trác Cừ dùng giọng điệu khách sáo nói, lịch sự mời hai người cùng rời đi. Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh nhìn nhau, không rời đi ngay lập tức. Sở Thiên Lê: “Không phải giờ các người tính thanh toán chuyện vòng sơ khảo đó chứ?”
id="id_Toc169869378" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận