Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 553

Chương 553Chương 553

Cô mô tả hậu quả tồi tệ của việc đào đi tích trước và cuộc chiến khốc liệt bất tận sẽ thiêu rụi mọi thứ, khiến Đàm Mộ Tinh và Phan Nghĩa Thành thay đổi biểu cảm.

Phan Nghĩa Thành thở dài: “Cách đây không lâu ta đã có cảm giác này, nước A đột nhiên can thiệp, cho dù di tích mở ra, cũng không có gì bảo đảm các nước khác sẽ không đánh nhau, chỉ sợ sẽ có hỗn loạn.”

Trung Quốc và gia tộc Mondson có thỏa thuận nhưng các thế lực khác cũng sẽ không thể không quan tâm. Trước lợi ích cao, bất kỳ liên minh nào cũng sẽ dễ dàng sụp đổ, giống như nước H vướng vào xung đột nội bộ.

Sở Thiên Lê hồi tưởng lại: “Cháu dựa vào nội dung bên trong bích họa hoàn thành một cái bói toán khổng lồ, nhìn thấy vô số cảnh tượng trong tương lai. Năm mươi năm sau, vận mệnh thế giới hiện tại hoàn toàn bị phá vỡ, vô số thời kỳ hoàng kim của các cường quốc lần lượt biến mất, nhân loại sẽ bước vào một thời kỳ hỗn loạn không thể tưởng tượng được, nhưng năm ngôi sao trên bầu trời vẫn bất tử. Hai trăm năm sau, một chàng trai trẻ đến từ phương Đông lại đặt chân đến đây, đó chính là thời điểm di tích thực sự được mở ra...”

“Cuộc sống trong tương lai sẽ rất khác so với bây giờ. Con người có thể sống trong thế giới ảo trong thời gian dài. Những viên đá thạch anh không chỉ là nguồn năng lượng vật chất mà còn có thể điều động hoạt động não bộ của con người.” Sở Thiên Lê nói thêm, “Nhưng chúng ta phải hành động ngay lập tức. Việc mở di tích ra có thể sẽ làm gia tăng những xung đột hiện có và dẫn đến sự hủy diệt của các nền văn minh lớn trên thế giới.”

Đàm Mộ Tinh lý giải: “Trước khi vũ khí hạt nhân ra đời, thế giới không như thế này.”

“Ta sẽ báo cáo lại tình hình.” Phan Nghĩa Thành suy tư: “Nếu di tích bị đóng lại, cháu có chắc chắn bao nhiêu phần trăm?”

Sở Thiên Lê nghe được lời này, liền biết giáo sư Phan đã đưa ra quyết định. Bọn họ tới đây trước tiên không phải là đi khai thác tài nguyên, có lẽ nên để thuận theo quy luật tự nhiên, chờ đợi thế hệ tương lai phát hiện.

“Hạt thứ bảy ở tại Cổng chân lý, không cần đặc biệt chế tạo, chỉ khi sáu hạt đầu tiên rơi xuống, công việc chỉnh sửa mới có thể bắt đầu.” Sở Thiên Lê nói: “Chỉ cần chúng ta chạm vào mặt của Thất Tinh liên châu bên trong đại sảnh là được.”

Các điểm đặt chìa khóa khác nhau được xây dựng độc lập và không cần sự trợ giúp của các chìa khóa khác, chỉ có lần hiệu chuẩn cuối cùng yêu cầu độ chính xác và cần có sáu ngôi sao liên tiếp để mở thiết bị. May mắn thay, lần này họ không phải lo lắng về thiết kế, có thể sử dụng cơ sở vật chất của đại sảnh để ngắm sao và căn chỉnh.

Phan Nghĩa Thành có chút lo lắng: “Nhưng bây giờ Q đã phái người đến đóng quân ở đại sảnh rồi.”

Trung Quốc sẵn sàng giữ lại sức mạnh và đóng cửa khu di tích, nhưng gia tộc Mondson có thể không đồng ý. Theo Sở Thiên Lê, việc trong tương lai nước H có tồn tại hay không cũng không có ảnh hưởng gì, có lẽ lúc đó di tích đã không còn thuộc về Mondson.

Sở Thiên Lê suy nghĩ một chút, cúi đầu nói: “Có thể cho cháu gặp họ được không?”

“Cháu đang làm gì vậy?”

“Hãy để cháu bói toán cho họ và xem họ muốn tương lai như thế nào.”

Phan Nghĩa Thành báo cáo tình hình về nước, sau đó ông ấy liên hệ với nhân viên di tích phía trong nước, bắt đầu cuộc gặp mặt với lãnh đạo Q của Mondson. Sở Thiên Lê vừa tỉnh dậy trong bệnh viện, cô và Đàm Mộ Tinh cũng không được nghỉ ngơi quá lâu mà nhanh chóng thay quần áo và lao tới Cổng chân lý. Ở cổng, Đàm Mộ Tinh đã thay quần áo sạch sẽ, anh giật mình khi nhìn thấy Sở Thiên Lê mặc váy rồi ngay lập tức không nhịn được mà mỉm cười, anh cố gắng mím môi kiềm chế lại.

“Có gì buồn cười à?”

Sở Thiên Lê tùy ý xoay tròn một vòng, cô điềm tĩnh thể hiện và đắc ý nói. “Bàn chuyện thì phải chỉnh chu chứ.”

“Không lạnh à?”
id="id_Toc169869460" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận