Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 367

Chương 367Chương 367

Khâu Tình Không nhón chân lên nhìn xung quanh, rất nhanh đã nhìn thấy Sở Thiên Lê ở phía xa xa, nhìn thấy cô cùng với người bên cạnh vừa nói vừa cười đi ra thì vội vàng liều mạng vẫy tay với đối phương.

Khâu Tình Không nhảy về phía trước nói: “Cô giáo cô giáo, tớ ở bên này!”

“Kero–” Cuối cùng Sở Thiên Lê cũng chịu đựng được qua kỳ thi đại học, có thời gian nói chuyện với học trò, cũng rất kích động chạy tới chỗ cô ấy.

“Tóc của cô giáo dài quá đi.” Khâu Tình Không thán phục sự biến hóa của Sở Thiên Lê, cô ấy lại mơ màng nhìn bốn phía xung quanh: “Ấy? Đàm Mộ Tinh đâu?”

Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh như hình với bóng, rõ ràng bọn họ đều thi ở chỗ này, thế mà lại không đi cùng nhau.

Sở Thiên Lê nghi ngờ nói: “Tinh Tinh ở chỗ này mà.”

Khâu Tình Không: “... Đây là cái câu chuyện quái quỷ gì thế?”

Đàm Mộ Tinh đàng hoàng giơ tay lên: “Tớ ở đây.”

Ấn tượng của Khâu Tình Không đối với Đàm Mộ Tinh vẫn là trước khi cậu gãy xương, tất nhiên cô ấy sẽ trực tiếp bỏ lơ dáng người thường ngày, bây giờ nhìn kỹ lại thì mới kinh ngạc thất thố nói: “Bạn này, cậu là ai?”

Sau khi Đàm Mộ Tinh bị thương thì không trở lại trường học, các bạn trong lớp cũng không gặp cậu, không ngờ lại thay đổi lớn như vậy.

Đàm Mộ Tinh lúng túng giải thích: “Tham gia dự án nên gầy đi một chút...”

Khâu Tình Không: “Đây là một chút à? Đây là chữ tỷ cạnh chữ người đấy*?”

*Khác nhau một trời một vực

Sở Thiên Lê khổ sở nói: “Bởi vì sinh thái biến xấu nên gấu trắng lớn trở nên gầy gò, bảo vệ môi trường là điều cấp thiết.”

“Cô giáo đừng có sụ mặt nữa...” Khâu Tình Không nhìn Đàm Mộ Tinh, kiên định nói: “Xin cậu nhất định phải nói cho tớ dự án ở đâu, có học lên không cũng không sao cả, mấu chốt là muốn gầy đi một chút!”

Ba người gặp lại ở cổng trường học, vui vẻ cười đùa một hồi, rồi nói chuyện với nhau. Khâu Tình Không nói tới chuyện xin đi du học, Sở Thiên lê lại nói tới chuyện dự án, Đàm Mộ Tinh lặng lẽ nghe ở bên cạnh, loáng thoáng như trở về năm tháng học cấp ba.

Khâu Tình Không hưng phấn nói: “Lát nữa ăn cơm xong chúng ta làm gì? Có thể xem phim hoặc là đi hát, hay là đi nghe tọa đàm về chiêm tinh.”

Đàm Mộ Tinh: “Tớ đều được.”

Sở Thiên Lê: “Tọa đàm chiêm tinh gì cơ?”

“Chính là nhà chiêm tinh nước ngoài bay tới nước chúng ta giảng, hình như là do Hiệp hội chiêm tinh làm.” Khâu Tình Không dùng điện thoại di động gửi vào nhóm phần giới thiệu về tọa đàm nói: “Lần trước tớ đã nghe một lần rồi, người giảng là người nước ngoài, toàn bộ quá trình đều là tiếng anh, nhưng có phối hợp phiên dịch.”

Sở Thiên Lê hiểu ra gật đầu: “Ồ, vậy thì hẳn là giảng cũng tương đối có cơ sở.”

“Nếu như cô giáo không muốn đi, vậy thì chúng ta đi hát, tớ đặt một phòng bao nhỏ.”

Khâu Tình Không search KTV ở gần đó, Sở Thiên Lê thì lướt qua tài liệu về buổi tọa đàm chiêm tinh, cô nhanh chóng đọc xong, sau đó lại lướt tới một tấm ảnh quen mắt, chậm rãi dừng ngón tay lại.

Đàm Mộ Tinh phát hiện cô không nói, tò mò nói: “Sao thế?”

Sở Thiên Lê sờ cằm, giọng điệu ngập ngừng: “Luôn cảm thấy như đã thấy tấm ảnh này ở đâu đó.”

Sở Thiên Lê không có hứng thú với nội dung buổi tọa đàm chiêm tinh, nhưng lại bị hoa văn bản thảo trên tấm ảnh tuyên truyền thu hút, tấm áp phích tuyên truyền làm cũng tương đối đẹp, chỉ là luôn khiến cô có một loại cảm giác như đã từng thấy vậy.

Đàm Mộ Tinh giỏi vẽ vời, cậu quan sát một lát rồi đột nhiên nghĩ ra, giơ tay ra hiệu nói: “Ảnh lật ngược như thế này rất giống với tarot của cậu.”

Đàm Mộ Tinh từng thấy tarot pha lê đỏ, hoa văn bản thảo trên áp phích tuyên truyền có điểm chung với đồ án của bài tarot, nhưng rõ ràng là đơn giản, cẩu thả hơn rất nhiều.

Sở Thiên Lê hiểu ra, cô vội vàng lấy bộ bài trong cặp sách ra, nghiêm túc so sánh hai cái với nhau.

Đàm Mộ Tinh không ngờ cô thế mà lại mang theo, cậu không khỏi ngạc nhiên nói: “... Thi đại học cũng mang bài à?”
id="id_Toc169869274" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận