Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 286

Chương 286Chương 286

Cậu không biết thế nào mới có thể giúp cô, nhưng ít nhất hai ba năm này sẽ không rời xa cô.

Sakura vì để thu thập thẻ bài Clow mà dấn thân vào mạo hiểm, nhưng Tomoyo bầu bạn với Sakura lại không cần lí do.

Việc chuẩn bị cho dự án hiện đã sắp kết thúc rồi, Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh cầm hợp đồng đi tới trường học báo cáo, tự nhiên thuận lợi cho qua, còn mang theo một đống tài liệu học tập. Bọn họ cần phải đi qua đi lại các vùng khác nhiều lần, lúc ở Bắc Kinh có thể trở về trường đi học, trong suốt dự án chỉ có thể dùng sức của mình. May mà lớp mười hai không dạy kiến thức mới, cơ bản đều là ôn tập luyện đề.

Phan Nghĩa Thành dẫn đầu thành lập đoàn đội, người của Hiệp hội tôn giáo xuất phát theo phe phái hoặc theo đạo quán, chỉ có Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh là đi theo giáo sư Phan.

Hành động như vậy trên đường đi cũng có chỗ tốt, ba người có thể tùy tiện một chút, các học sinh cấp ba thi thoảng lại đùa bỡn với giáo sư cũng không sao. Bọn họ tiếp xúc với nhau cũng không giống như cấp trên cấp dưới, ngược lại càng giống như thầy giáo đưa đi làm việc hơn.

Trong sân bay, ba người làm thủ tục vận chuyển hành lý ở trước quầy, nhưng lại đột nhiên bị hỏi là có muốn tăng hạng không.

Đàm Mộ Tinh không xác định dùng ngón tay chỉ vào chính mình, hoang mang nói: “Là hỏi tôi à?”

Nhân viên làm việc cười híp mắt gật đầu, nói là phục vụ hội viên đặc biệt.

Phan Nghĩa Thành rất là kinh ngạc: “Sao cháu lại có số lộ trình?”

Đàm Mộ Tinh ngồi máy bay tư nhân thì lấy đâu ra phục vụ hội viên, nghe thôi đã thấy vô lý rồi.

Sở Thiên Lê không tưởng tượng nổi lẩm bẩm: “Hóa ra chỉ cần bạn có tiền, thế giới lại thân thiện như vậy?”

Đàm Mộ Tinh hơi đỏ mặt, ấp a ấp úng nói: “... Muốn tăng không? Nói có thể là ba người?”

“Đừng đừng đừng, đừng có gây chuyện cho ông, gần đây kiểm tra rất nghiêm!” Phan Nghĩa Thành vội nói: “Ông vừa xuống máy bay đã bị người ta bắt, chuyện này sẽ khá ngượng đó.”

Sở Thiên Lê: “Miễn phí tăng hạng cũng không được à? Tự mình bỏ tiền cũng không được ạ?”

Phan Nghĩa Thành: “Không được không được, nếu như chuyện này bị người ta phát hiện, đến lúc đó không nói rõ được, nếu như là lộ trình tư nhân thì còn được, việc công tự mình bỏ tiền ra cũng bị chỉ trích sau lưng...”

Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh không ngờ giáo sư Phan lại cẩn thận dè dặt như vậy, hoàn toàn bội phục năng lực tự mình quản lý nghiêm ngặt của đối phương, cuối cùng thành thật đi theo ông ấy ngồi hạng thương gia.

Phan Nghĩa Thành còn sợ hai đứa trẻ có ý kiến, cũng may bọn họ cũng không than phiền. Dù sao Sở Thiên Lê cũng từng sống ở nông thôn, đặt cô ở đâu cũng sẽ sống được, vốn dĩ Đàm Mộ Tinh đã khá khiêm tốn, cũng chưa từng kháng nghị bất cứ loại sắp xếp nào.

Sau khi lên máy bay, ba người ngồi vào chỗ.

Phan Nghĩa Thành không hổ là giáo sư đại học, cực kỳ tán thưởng hai người đi cùng: “Không tệ, suy nghĩ giác ngộ của các bạn nhỏ đều rất cao!”

“Vì nhân dân phục vụ.”

Sau khi máy bay cất cánh, Phan Nghĩa Thành bắt đầu đọc tài liệu trong chuyến đi, còn giảng giải cho hai người về tình hình địa phương, sắp xếp quy trình làm việc tiếp theo cho bọn họ, hòa ái nói: “Hôm nay chúng ta tới đó không có việc gì, chỉ là để bắt kịp nghi thức đón gió của địa phương thôi, qua hai ngày nữa có thể phải ngồi xe đi vào trong núi, bên đó không có cách nào bay tới trực tiếp, thời gian lái xe trên đường cũng khá lâu...”

Sở Thiên Lê: “Chỉ có chúng ta qua đó thôi ạ?”

“Không không không, địa phương đã có một vài nhân viên rồi, sau đó sáng ngày kia còn có người của Hiệp hội tôn giáo nữa, chúng ta đi cùng với toàn đội qua đó.” Phan Nghĩa Thành nói: “Hai cháu cứ đi theo ông đi, như vậy có thể đơn giản một chút, còn có thể chăm sóc lẫn nhau!”
id="id_Toc169869194" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận