Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 369

Chương 369Chương 369

Giảng viên nước ngoài nam giới thiệu xong ngày tháng thôi vận, lại lấy ví dụ phân tích rất nhiều tư liệu về tử vi, thế nhưng cách giảng giải nề nếp rõ ràng là quá dài dòng, không bao lâu sau thì mọi người trong hội trường đều chìm vào giấc ngủ.

Mới đầu Sở Thiên Lê còn nghiêm túc lắng nghe, cô muốn biết đồ án tarot pha lê đỏ trên áp phích ở đâu, nhưng đột nhiên lại cảm thấy bả vai bên trái hơi nặng, vừa nghiêng đầu thì phát hiện ra Khâu Tình Không lại ngủ rồi.

Sở Thiên Lê bị học đồ chiêm tinh học mệt mỏi tựa vào, cô bình luận đúng trọng tâm: “Người vừa nghe đã buồn ngủ lại kiên trì đi tặng tiền cho chiêm tinh học như thế này mới duy trì sự phát triển của ngành, không có bất cứ cái nào tốt hơn chuyện này.”

Đàm Mộ Tinh nghe cũng rất kỹ, cậu đề nghị: “Đợi lát nữa có thể đợi buổi tọa đàm kết thúc rồi hỏi thầy giảng chính, xem xem đồ án tarot kia tới từ đâu.”

Sở Thiên Lê gật đầu.

Tọa đàm được quá nửa, tất cả người nghe đều ngáp liên tục, có khả năng là buồn ngủ sẽ truyền nhiễm.

Không bao lâu sau, Đàm Mộ Tinh cũng cảm thấy bả vai hơi nặng xuống, cậu quay đầu khẽ nhìn qua bèn phát hiện người bên cạnh đang lim dim, nhà chiêm tinh hàng đầu hiện đại lại đang dựa vào cậu ngủ. Tọa đàm thực sự là quá khô khan, Sở Thiên Lê cũng bất tri bất giác chìm vào giấc ngủ, cô tựa sát vào cánh tay cậu để ngủ.

Khâu Tình Không gối lên Sở Thiên Lê, Sở Thiên Lê gối lên Đàm Mộ Tinh, bọn họ giống như hoa màu đổ rạp xuống, căn bản không có ý tỉnh lại.

Đàm Mộ Tinh thân là người không có hứng thú với chiêm tinh học nhất lại là người duy nhất tỉnh táo: “...”

Sở Thiên Lê còn ngủ rất ngon, có lẽ là cô thật sự buồn ngủ, gương mặt lúc ngủ vừa yên tĩnh vừa ngoan ngoãn.

Cả người Đàm Mộ Tinh cứng ngắc, ngồi cũng có chút bồn chồn, cậu cũng không dám cử động, chỉ có thể ngoan ngoãn làm cái gối tựa, cố gắng hết sức không kinh động đến cô.

Tọa đàm chiêm tinh cuối cùng cũng kết thúc, toàn bộ hội trường vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Sở Thiên Lê và Khâu Tình Không đột nhiên tỉnh lại, các cô cũng vỗ tay trong vô thức, thành thạo hòa vào bên trong, phảng phất như căn bản không lười biếng lén lút đi ngủ.

“Ngủ thật là...” Sở Thiên Lê vỗ tay nói: “Không phải, giảng cũng hay thật.”

“Cảm giác như bị sái cổ rồi.” Khâu Tình Không sờ lên gáy, cô ấy nhìn Đàm Mộ Tinh lén lút chuyển động bả vai tê rần, nghi ngờ nói: “Cậu cũng ngủ rồi bị cọ vào đâu à?”

“... Không.”

Các thính giả trong hội trường lục tục rời khỏi, ba người nhân lúc thầy giáo tóc vàng còn chưa đi nhanh chóng xông lên trên hỏi. Nữ phiên dịch vốn muốn giúp đỡ nhưng lại thấy tiếng anh của bọn họ cũng khá tốt bèn đứng ở một bên không chen lời vào.

Thầy tóc vàng đối mặt với ba người, anh ta chớp chớp mắt giọng nói ấm áp: “Có chuyện gì sao?”

Sở Thiên Lê giơ điện thoại di động lên, cô chỉ vào đồ án tarot trên tấm áp phích, dùng tiếng anh lịch sự hỏi: “Em muốn hỏi một chút, đồ án này là gì thế ạ? Trông rất đẹp.”

“Ồ, thầy cũng thấy đẹp...” Thầy giáo tóc vàng nhìn rõ đồ án thì cười nói: “Thầy thích thu thập những tài liệu chiêm tinh trước đây, đây là bản thảo của một nhà chiêm tinh, cảm giác rất đặc biệt cho nên đã in lên.”

Sở Thiên Lê sửng sốt, cô nhớ tới tác giả của lá bài tarot pha lê đỏ vội vàng hỏi: “Xin hỏi là bản thảo của nhà chiêm tinh nào ạ?”

Ban đầu Sở Thiên Lê lấy được bức tranh bầu trời sao từ trong tay Thích Diễm, tác giả là Lyle Gadbury, sau khi tách vỡ ra thành từng mảnh thì biến thành lá bài pha lê đỏ này, nhưng chỉ có bộ phận của bộ ẩn chính.

Thầy giáo tóc vàng vừa nói xong tên người, Sở Thiên Lê nghe thấy lại phát hiện không phải là Lyle Gadbury mà là một cái tên khác chưa từng nghe thấy.

Có điều cô đã từng suy đoán Lyle Gadbury là tên giả, cho nên tác giả dùng hai tên cũng là bình thường.

“Em muốn xem bản thảo này một chút, có thể làm phiền thầy chia sẻ cho em được không?”
id="id_Toc169869276" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận