Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 461

Chương 461Chương 461

Sở Thiên Lê: “... Không phải, mọi người à, nếu chúng ta không nói nhảm, năng lực của mọi người cũng không thể nghi ngờ được.”

Đám người thuyết hữu thần tiếc rằng tính toán chuẩn như vậy sao lại không tin thần, trong khi đám người vô thần lại tiếc rằng tính toán chính xác như vậy thì tại sao phải nâng cao tinh thần, trong một thời gian ngắn vẫn không thể đồng ý với nhau.

Hoàng Giác là người đầu tiên đề nghị: “Hôm nay không phải là cơ hội tốt, thử một lần sẽ biết được ai là người đúng!”

“Tôi thừa nhận mấy người và Mai Mai bói toán xem phong thủy rất chính xác, nhưng mỗi người đều giỏi những thứ khác nhau, vì vậy đừng nói quá gay gắt.” Hoàng Giác nói: “Âm khí ở đây rất mạnh, mật thất đã được mở ra, tiếp theo là lúc nhìn ra sự thật.”

Tu Tại Uyên bình tĩnh nói: “Linh hồn của người chết trong pháp trận Ngũ Quỷ Vận Tài vẫn chưa siêu độ.”

Kiều nhắm mắt lại, lẩm bẩm: “Bây giờ tôi có thể cảm nhận được hơi thở hắc ám tràn ngập.”

Sở Thiên Lê: “Anh bạn à, có thể là do điều hòa quá lạnh đó, bảo họ điều chỉnh lên 26 độ đi.”

Kiều: “?”

Thi Trác Cừ lập tức nói: “Chúng ta chuyển qua bên đó được không?”

Mưa phùn ở Thính Phong Tế Vũ xuất hiện lối đi mới nên tự nhiên muốn đi xuống tìm hiểu thực hư. Mọi người từ phòng hội nghị đi ra, mang theo rất nhiều thuật sĩ từ bên ngoài địa điểm vọt tới, đứng ở bên cạnh bức tường giống như đống đổ nát nhìn xung quanh.

Gió trong lối đi hẹp giống như tiếng trẻ con khóc, khiến những người xung quanh vô thức lùi lại.

“Âm khí thật nặng nề!”

“Nơi này không phải người bình thường có thể tinh lọc, tôi chỉ đứng ở chỗ này thôi mà năng lượng dã bị ảnh hưởng...”

“Tôi muốn ra ngoài! Từ trường ở đây quá tệ, tôi không thở được!” Các thuật sĩ xung quanh đối mặt với lối đi không đáy đều tràn đầy nghi ngờ, một số người trong số họ đã bỏ chạy, không muốn ở lại đây nữa, không biết đã cảm ứng được điều gì.

Đàm Mộ Tinh đứng ở bên cạnh Sở Thiên Lê đột nhiên cảm giác được một trận gió lớn, trong không khí có hạt bụi lướt qua mặt, anh nghi ngờ: “Đây là cái gì?” Giọng nói của Hoàng Giác đột nhiên trở nên sắc bén, chẳng biết đã tiến vào trạng thái ra tay từ khi nào, cười lạnh nói: “Năm con quỷ đang quấy phá.” Bên trong phòng họp Hoàng Giác vẫn là một người bình thường, nhưng khi đứng ở lối vào, anh ta bị nhập hồn, đổi thành tiếng nói đặc biệt của Hoàng Tiên, lập tức khiến những người khác ngạc nhiên.

Sở Thiên Lê bình tĩnh phản bác: “Không phải, bụi đen thôi.” Hoàng Tiên: “?”

Lilith cầm quả cầu thủy tinh, cô ta cảm nhận được sự thay đổi năng lượng của Hoàng Giác, do dự: “Đây là...”

Liễu Quân lấy ra pháp khí, thấy xuất mã tiên ra, lạnh lùng nói: “Cuối cùng cũng lộ diện rồi!”

Hoàng Tiên giễu cợt: “Ngay cả con đường nhỏ cũng chưa chắc đối phó được năm con quỷ, sao còn nghĩ đến việc đối phó với tôi.”

Tu Tại Uyên nhìn thông đạo, cau mày, vô thức chạm vào thanh kiếm gỗ đào nói: “Trước tiên xử lý phía dưới đã.”

Mọi người đã đợi ở lối vào của lối đi.

Vẻ mặt Mai Như Cảnh vô cảm: “Mấy người còn hỏi tôi tại sao không có bạn bè, nhìn những kẻ giả thần giả quỷ này đi rồi xem tôi có thể kết bạn bình thường được không?”

Mai Như Cảnh thực sự không thể tìm được bạn bè trong giới huyền học, có rất ít người có cùng cấp để có thể nói chuyện với cô ấy.

“Được rồi được rồi, chị Như Cảnh, chúng ta nhập gia thì phải tùy tục, tôn trọng ý kiến của những người bạn.” Sở Thiên Lê thành kính chắp hai tay lại, nhìn vào lối đi sâu biết điều nói: “Mặc dù tôi là một người tin vào chủ nghĩa Mác, như cứ phải giả vờ có quỷ, oan có đầu nợ có chủ, hiện tại chủ nhà là tập đoàn Mondson, nên mọi người ở dưới đừng tìm nhầm.”

Thi Trác Cừ: “???”

Mấy người hữu thần đều nghiêm túc tỏ vẻ đã phát hiện ra dị thường, nhưng bộ ba vô thần lại không nhìn thấy gì, tự nhiên tạo ra hai bầu không khí hoàn toàn khác nhau.
id="id_Toc169869368" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận