Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 247

Chương 247Chương 247

Sở Thiên Lê cho rằng chuyên ngành đại học không phải là vấn đề, đây cũng không phải là chuyện mà cô phải nghĩ sâu tính kỹ, chẳng bằng tạm bợ chút vậy.

Đàm Mộ Tinh nghe vậy thì sững sờ, lẩm bẩm: “Tớ...”

Khâu Tình Không: “Đúng rồi, cậu muốn học cái gì?”

Đàm Mộ Tinh đối mặt với câu hỏi của bọn họ, ánh mắt bất an, hồi lâu không trả lời được, cuối cùng liếc trộm bạn cùng bàn, xoắn xuýt nói: “... Vẫn chưa quyết định được, lúc đầu còn muốn xem cậu báo cái nào.”

Khâu Tình Không cả kinh: “Khá lắm, hai người đang đợi nhau hả?”

Sở Thiên Lê quyết định dứt khoát: “Vậy tốt rồi, bây giờ cậu chọn ngay đi, tớ không cần phải suy nghĩ nữa!”

Đàm Mộ Tinh vội vàng nói: “Không, không, không, cái này phải xem hứng thú của cậu...”

“Tớ không có hứng thú, cứ theo lựa chọn của cậu đi, như vậy thuận tiện cho việc chép bài tập về nhà trên đại học!”

“...”

Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh bắt đầu đùn đẩy nhau, cuối cùng Khâu Tình Không không thể chịu đựng được nữa, đề nghị: “Đàm Mộ Tinh, vậy thì cậu dứt khoát báo Thanh Bắc đi, có thể cô giáo tớ sẽ vì chép bài tập về nhà mà cắn răng thi đỗ!”

Đàm Mộ Tinh phàn nàn: “... Đã thi đỗ Thanh Bắc rồi, mà vẫn còn phải chép bài tập sao?”

Khâu Tình Không: “Các cậu không nhất thiết phải học cùng chuyên ngành, tớ cảm thấy có thể học cùng trường hoặc cùng một làng đại học, đến lúc đó sẽ không cùng bàn.”

Sở Thiên Lê suy nghĩ một chút rồi hỏi Đàm Mộ Tinh: “Nếu không phải vì tớ, thì cậu muốn học cái gì?”

Khâu Tình Không thầm lẩm bẩm: “Chậc, mình ra nước ngoài rất đúng, mình thực sự quá thông minh...”

Đàm Mộ Tinh đối mặt với câu hỏi nghiêm túc của cô, không hiểu sao trái tim như bị đâm một nhát, đột nhiên có một cảm giác khó tả. Cậu cười khổ nói: “Không biết nữa?”

“Có lẽ là văn học, hoặc là triết học chăng?” Đàm Mộ Tinh cố gắng che giấu cảm xúc của mình, cậu nhanh chóng thay đổi chủ đề và giải thích: “Thi chuyên ngành nghệ thuật cần phải thi tài năng, tớ may quần áo chỉ là một sở thích, vì thế học các ngành cơ sở vẫn tốt hơn.”

Đàm Mộ Tinh nhớ ra điều gì đó, cậu cười dịu dàng: “Đúng rồi, không phải cậu thích Majere sao? Vậy cũng có thể chọn học trường này xem? Học viện gần nhau, rất dễ gặp mặt.”

Đàm Mộ Tinh quan tâm đến triết học nước ngoài nhiều hơn, còn có thể lấy cảm hứng cho quần áo. Một số khoa ngành của đại học trong giai đoạn đầu không được định hướng cụ thể, các khóa học của khoa triết học đều trộn lẫn với nhau.

“Như vậy cũng được.” Sở Thiên Lê cảm thấy ý tưởng của bạn cùng bàn khá tốt, dù sao cũng có hướng đi chuyên ngành, cô trầm ngâm nói: “Nhưng cậu có thể tùy tiện chọn chuyên ngành, quả nhiên nếu giàu có ở một mức nhất định, thì có thể tùy tiện học một ngành không kiếm ra tiền nhỉ?”

“Cậu học Majere thì không kiếm được tiền sao?”

“Không, nếu học hiểu sâu, cậu có thể để người khác kiếm tiền cho cậu.”

“...”

Sở Thiên Lê chọn được chuyên ngành thì có thể giao nộp với người nhà, rất nhiều trường đại học ở Trung Quốc có khoa triết học, chỉ còn phụ thuộc vào việc cô thể hiện như thế nào trong kỳ thi cuối kỳ để xem có thể thi vào đại học trình độ nào.

Điểm số của Sở Thiên Lê kém hơn so với Đàm Mộ Tinh, sau khi cô đến văn phòng nói chuyện với giáo viên chủ nhiệm xong, đi ra đã nhìn thấy bạn cùng bàn đang xếp hàng chờ đợi.

Khi Đàm Mộ Tinh nhìn thấy cô đi ra, cậu đang định vào phòng nói chuyện với giáo viên, nhưng lại bị cô chặn đường một cách khó hiểu, làm lạ hỏi: “Sao vậy?”

Sở Thiên Lê do dự vài giây, cô thấp giọng thuyết phục: “Thật ra, cậu không cần phải phối hợp với tớ, giống như Khâu Tình Không đã nói, chỉ cần ở cùng một làng đại học, không cần phải học cùng một trường.”

Cô không muốn bạn cùng bàn thích nghi với bản thân và buộc phải thay đổi hướng đi trong tương lai.

Đàm Mộ Tinh sững sờ một lát, cậu nhẹ lắc đầu, cười nói: “Không phải vì phối hợp với cậu.”

Sở Thiên Lê : “Nhưng bình thường điểm của cậu cao hơn tớ...”
id="id_Toc169869155" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận