Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 414

Chương 414Chương 414

“Mời ba vị vào bên trong, chúng ta đi lên nói chuyện.”

Thi Trác Cừ dùng thẻ chứng minh để quét thang máy kim loại, dẫn ba người đến văn phòng yên tĩnh nói chuyện.

Trong phòng, mọi người lần lượt vào chỗ, Thi Trác Cừ mở miệng: “Lần trước tôi đã nhắc qua với Mai đại sư, không biết hai vị lão sư khác đã biết đại khái tình hình chưa?”

Sở Thiên Lê: “Khai thác đúng không, có thể hỏi một chút là khai thác cái gì không?”

“Bây giờ còn chưa tiện để lộ ra, đương nhiên nếu như sau này có thể tiếp tục hợp tác, sau khi chúng ta ký kết hiệp nghị bảo mật, chắc chắn chúng tôi sẽ báo cáo lại toàn bộ tình hình.”

“Các người làm vậy là không muốn nói rõ ràng...” Sở Thiên Lê liếc nhìn qua Đàm Mộ Tinh một chút, ra vẻ khó xử nói: “Chúng ta không tiện bàn giao với đơn vị.”

Sở Thiên Lê nhìn ra Thi Trác Cừ không biết thân phận thật sự của hai người, dứt khoát lại giả vờ cố làm ra vẻ bí ẩn.

Thi Trác Cừ ấm áp nói: “Tôi biết hai vị lão sư làm việc có tính chất khác biệt, có lẽ không quá quan tâm đối với trả thù lao vật chất, nhưng chỗ chúng ta khai thác còn có rất nhiều di tích quý giá, có lẽ sẽ làm cho cô cảm thấy hứng thú.”

Sở Thiên Lê sững sờ: “Di tích quý giá?”

“Đúng vậy, dĩ nhiên không phải di tích đơn giản, đúng là tôi không hiểu nhiều về những cái kia.” Thi Trác Cừ buông tay: “Nhưng hẳn là các vị đại sư quen thuộc, không chừng nhìn thấy sẽ có cảm giác mới lạ, có mối liên hệ chặt chẽ với các loại thuật số.”

Sở Thiên Lê rơi vào yên lặng suy nghĩ.

Mai Như Cảnh nhanh nhẹn mà linh hoạt nói: “Tôi không cảm thấy di tích quý giá mới lạ, tôi muốn biết trả thù lao có bao nhiêu mới lạ.”

“Đương nhiên, nếu như các lão sư có xu hướng khác, đến lúc đó hạng mục thuận lợi, trả thù lao cũng tuyệt đối sẽ làm cô hài lòng, chúng ta cũng sẽ quy định rõ ràng ở trên hợp đồng.” Thi Trác Cừ bổ sung: “Tiền không phải là vấn đề.”

Mai Như Cảnh: “Đúng là rất dứt khoát.”

Sở Thiên Lê là kẻ thu lợi lớn nhất dựa vào chênh lệch giá tinh thạch để kiếm lời, cô đồng ý gật đầu, nói đúng trọng tâm: “Đúng là có thể nhìn ra khả năng tài chính của các người không tệ.” Rất ít khi có thể gặp được người ngốc nghếch nhưng lại nhiều tiền để lợi dụng như vậy.

“Ba vị có đồng ý báo danh không? Chúng tôi có quá trình sàng lọc đơn giản, đến lúc đó cần xin cách thức liên hệ của các vị.” Thi Trác Cừ lấy ra phiếu báo danh trên bàn, đưa cho bọn người Sở Thiên Lê.

Sở Thiên Lê thoáng nhìn góc trên bên phải phiếu báo danh, nhìn thấy huy hiệu rắn cùng táo quen thuộc.

Phiếu báo danh còn lâu mới kỹ càng giống hạng mục đường sắt được, trên cơ bản cũng chỉ có phương thức liên lạc. Ba người điền xong thì đưa cho Thi Trác Cừ, cũng không tốn quá nhiều thời gian.

Sau khi Thi Trác Cừ nói cám ơn thì nhận lấy, anh ta tùy ý xem qua một chút, anh ta lấy phiếu báo danh của Mai Như Cảnh ra, sau đó đặt phiếu báo danh đã phân loại đặt lên bàn.

Sở Thiên Lê nhận ra động tác nhỏ của anh ta, kinh ngạc nói: “Vì cái gì mà lại lấy riêng phiếu báo danh của chị Như Cảnh ra?”

“Có sao?” Mai Như Cảnh liên tục không ngừng quay đầu: “Chúng tôi lập nhóm.”

Thi Trác Cừ không ngờ là Sở Thiên Lê quan sát cẩn thận như thế, anh ta đành phải giải thích: “Là như vậy, khi chúng ta sàng lọc có chút quy tắc nội bộ, Mai đại sư không cần vào quá trình sơ tuyển...”

Sở Thiên Lê ngạc nhiên nói: “Vì cái gì?”

Mai Như Cảnh: “Sau này các người sẽ không cầm cái này đi lừa tiền tôi đấy chứ?”

Đàm Mộ Tinh: “Có thể hỏi một chút quy tắc của các người là gì không?”

“Mai đại sư kế thừa có liên quan đến khai thác di tích, nhất là trong tay ngài hẳn là nắm giữ một số đồ cổ được lấy từ trong di tích ra.” Thi Trác Cừ thẳng thắn: “Thật sự không dám giấu giếm, giai đoạn sau này có thể chúng tôi sẽ cần.”

Ba người đồng thời nghĩ đến chuông Tam Thanh.
id="id_Toc169869321" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận