Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 561

Chương 561Chương 561

“Mau để cô ta mở nó ra, cô ta có thể mở nó.”

Sở Thiên Lê được Đàm Mộ Tinh che chắn nên bây giờ cô không nhìn thấy Lin, cô nhỏ giọng nói.

“Bây giờ tôi cũng không mở được nữa, muốn mở ra lần nữa phải chờ ít nhất hai trăm năm sau...”

Nếu chỉ là trạng thái của Lục Tinh liên châu thì chắc chắn Sở Thiên Lê có thể mở được di tích, nhưng cô vừa mới dùng hết những gì cả đời mình học được vào lần sửa chữa cuối cùng này, cô cũng đã trực tiếp thiết lập thời gian và thời cơ mở khóa nữa.

Đây chính là sứ mệnh mà cô được dẫn dắt.

Cho dù là chiêm tinh hay là tử vi thì nếu như không có sự tích lũy của người xưa thì vĩnh viễn cô cũng không bao giờ biết được nghĩa lý sâu kín của nó, cô không phải là người quyết định tương lai của nhân loại, mà là do vô số ý thức của nhân loại thu thập được đã nuôi dưỡng ra cô của ngày hôm nay. “Nói hươu nói vượn!”

Lin quay đầu lại nhìn Lilith bị Kiều bắt giữ rồi hét lớn.

“Các người mau đi mở nó ra!”

Khi họ đến đây họ đã đặc biệt đưa Kiều theo chính là để đề phòng chuyện bị người ta ép buộc mở di tích.

Bất ngờ miếng băng dính trên miệng Kiều bị xé ra, anh ta không hợp tác mà tiến lên phía trước mở miệng châm chọc.

“Ông bạn à, đầu của ông có vấn đề đúng không, cô ấy chính là sự lựa chọn số một của các người.”

Kiều chỉ cảm thấy đang bị kẻ ác xúc phạm, nếu anh ta có thể đánh bại Sở Thiên Lê trong cuộc tuyển chọn thì anh ta sẽ thắng, nhưng bây giờ làm sao có thể phá vỡ cái bẫy mà cô đã giăng ra đây?

Lilith bước tới trước và chơi đùa với quả cầu pha lê trên trụ đá, tuy nhiên cô ta cũng không thể tìm ra manh mối nào cả.

“Trình độ của anh còn kém xa tôi...”

Kiều lẩm bẩm.

Lin sống chết không chịu buông súng xuống, ngũ quan của ông ta vô cùng hung tợn.

“Q, đừng tin những lời bói toán linh tinh xằng bậy đó, ông yêu cầu cô ta mở di tích ra ngay lập tức mới chính là hy vọng để Mondson vùng dậy.” “Lin, buông tay đi, ông thua rồi.”

Q không có sức đôi co với Lin, ông ta cũng không biết người kế nhiệm đã đặt rất nhiều kỳ vọng vào ông ta, tại sao Lin lại để lộ ra thái độ và cử chỉ đáng sợ như vậy, có lẽ sự suy bại tối tăm của gia tộc là chuyện không thể tránh khỏi.

Khoảnh khắc tiếp theo, cuối cùng bức bích họa cũng hoàn toàn sáng lên, ngay cả quả cầu pha lê cũng phát sáng.

Sau một tiếng nổ vang thì Thất Tinh liên châu lại trở về đúng vị trí của nó và di tích đã hoàn toàn đóng lại, ánh sáng lóa mắt tràn ngập khắp đại sảnh. Bức bích họa trên tường chuyển động kịch liệt rồi sau đó vỡ tan thành vô số tinh tú nhưng màu sắc khác với những tinh tú bình thường, nó càng giống như đang được điểm xuyến bằng vô số những viên thạch anh hơn.

Những dòng chảy sáng rực trên tường khiến mọi người xung quanh chói mắt, thậm chí Albert còn vô thức né tránh, chỉ có Sở Thiên Lê đang trốn sau lưng Đàm Mộ Tinh là mơ màng nhìn cảnh tượng trước mắt.

Đây là sự ra đời của thần tích.

Từ trong đó cô có thể nhìn thấy hàng vạn tia hy vọng của nhân loại và tương lai rộng mở mới của riêng mình.

Đột nhiên lúc này nghiệp lực vĩ đại bùng nổ không chỉ phá vỡ cục diện bế tắc bấy lâu nay của cô mà còn tái tạo lại con đường số mệnh của tất cả nhân loại. Lin cũng tham lam nhìn cảnh tượng này nhưng ông ta không nhìn thấy bất cứ kỳ tích nào, thậm chí trong lòng ông ta cũng không hề thấy cảm động, chỉ là ông ta thèm thuồng thứ ánh sáng trên tường. Hình như thứ đó được tạo ra từ thạch anh tinh khiết nhưng không hiểu tại sao bình thường lại không nhìn thấy được. Khoảnh khắc tiếp theo đột nhiên ông ta cảm thấy trước mắt là một màu trắng rồi sau đó là cảm giác đau buốt ập đến, khẩu súng trên tay ông ta rơi xuống đất sau đó những người đứng gần đó lao đến khống chế ông ta.
id="id_Toc169869468" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận