Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 335

Chương 335Chương 335

Sở Thiên Lê vừa tiết lộ chuyện tương lai của Thi Đồ Nghị, ông ta có thể mất rất nhiều tiền vì cuộc hôn nhân hiện tại, nguyên nhân chủ yếu là vì Kỷ Văn Quân cũng không kết hôn vì tình yêu, đến một lúc nào đó mối quan hệ giữa hai bên sẽ hoàn toàn xấu đi.

Khi hai người hợp tác với nhau vì lợi ích cá nhân và xung quanh họ cũng toàn những người bụng dạ xấu xa thì khó có thể có được một kết quả tốt. Đương nhiên, việc này không liên quan gì đến cô, cô cũng sẽ không nhắc nhở ông ta, chỉ cần đứa bé không sao là đã công đức viên mãn rồi.

“Mai đại sư, mời ngài xác nhận.” Thi Trác Cừ đi tới nói: “Nếu không có vấn đề gì, chúng ta sẽ thanh toán.”

Mai Như Cảnh hoàn tất xong khoản thanh toán cuối cùng, còn Thi Trác Cừ, Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh đợi ở hành lang một lúc.

Trong phòng khách nổ ra một cuộc tranh cãi nảy lửa, Thi Đồ Nghị rõ ràng đang nổi trận lôi đình, thậm chí còn có tiếng ném cốc, tiếng va chạm ghế khác thường.

Thi Trác Cừ vào cũng không được ở cũng không xong, đành giả vờ như không nghe thấy gì đứng ở bên ngoài.

Sở Thiên Lê vốn đang quanh quẩn bên Đàm Mộ Tinh, buồn chán kéo dây đeo cặp của cậu. Cô đột nhiên nhìn thấy sắc mặt bình tĩnh của Thạch Trác Cừ, không khỏi có chút hứng thú, tò mò đánh giá anh ta.

Thi Trác Cừ trông trẻ hơn Thi Đồ Nghị và Thi Tiếu Hồng rất nhiều, bề ngoài trông chỉ độ hai ba mươi tuổi. Anh ta ra nhận ra ánh mắt của Sở Thiên Lê, nghi hoặc hỏi: “Xin chào?”

Sở Thiên Lê bị bắt gặp nhìn trộm, tùy tiện nói: “Anh là em trai của giám đốc Thi sao?”

“Đúng vậy.” Thi Trác Cừ nghe thấy tiếng mắng mỏ trong phòng khách, dừng lại vài giây rồi nói: “Xin lỗi, để các vị chê cười rồi.”

Đàm Mộ Tinh thấy đối phương bình tĩnh, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, quan tâm hỏi: “Anh không sao chứ?”

Thi Trác Cừ dường như không quan tâm đến tình hình trong phòng, khiến Đàm Mộ Tinh có chút bối rối.

Thạch Trác Cừ: “Không sao, thật ra tôi vẫn đang đi học bên ngoài, gần đây mới trở về thôi.”

Ẩn ý là anh ta không thân với Thi Đồ Nghị và những người khác nên tất nhiên sẽ không bị ảnh hưởng bởi những điều này.

“Hai vị làm việc ở đâu?” Thạch Trác Cừ bình tĩnh nói: “Tôi đã từng thấy Mai đại sư khởi quẻ, quả thực rất đáng kinh ngạc.”

“Một chỗ nhỏ không đáng nhắc tới thôi.” Sở Thiên Lê khiêm tốn xua tay, không hề nhắc tới tin tức của mình, mà hỏi ngược lại: “Vậy anh làm việc ở đâu? Hình như không phải kinh doanh khách sạn đâu nhỉ?”

“Hiện tại tôi đang làm việc tại một công ty đấu giá ở nước ngoài. Gần đây trong nhà xảy ra chuyện nên mới trở về.”

“Ồ ồ ồ, tổ chức đấu giá nào vậy? Tôi khá có hứng thú với đấu giá!” Đàm Mộ Tinh nghe cô nói, cậu cảm thấy cô không để ý gì đến việc đấu giá mà quan tâm đến đồ đấu giá mới đúng.

Thi Trác Cừ không ngờ rằng Sở Thiên Lê lại hỏi vậy, anh ta lấy ra một tấm danh thiếp tinh xảo, mặt trên có viết tên tiếng Anh và tên tổ chức đấu giá. Sở Thiên Lê đọc xong tên tiếng Anh trên danh thiếp, như có điều suy nghĩ, ngước mắt lên mỉm cười: “Có thể hỏi tên tiếng Trung của ngài viết thế nào không?”

Thi Trác Cừ giật mình, ngón tay khẽ cử động, lộ ra vẻ do dự. Sở Thiên Lê chớp chớp mắt, háo hức nhìn anh ta.

Thi Trác Cừ suy nghĩ vài giây, không muốn bị lộ ra điều gì khác thường, đáp: “Đương nhiên là được, chữ “Trác” bên cạnh chữ “vương”, “Cừ” trong kênh rạch.”

Sở Thiên Lê vội vàng gật đầu: “Được, được, vậy tôi có thể hỏi anh cung hoàng đạo gì không? Năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi?”

Thạch Trác Cừ do dự nói ra tên của mình, lúc này lại càng cảnh giác hơn, giả vờ bình tĩnh nói: “Cô hỏi những thứ này...”

Sở Thiên Lê mặt không đổi, tim không đập, thản nhiên nói: “Ồ, không có gì đâu, chỉ là tôi đang lo cho chuyện cả đời của chị Như Cảnh nên gặp ai cũng muốn hỏi vài câu, anh đừng để trong lòng.”

“...”
id="id_Toc169869242" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận