Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 373

Chương 373Chương 373

Dư Sân lập tức bị Sở Thiên Lê chọc cười, không thể hiểu nổi mấy suy nghĩ kỳ quái trong đầu con gái, hỏi: “Con muốn mua lại nhà đấu giá sao?”

“Vâng ạ, con sẽ mua đồ của Kiều Giai Đức gì đó chẳng hạn?” Sở Thiên Lê không biết nhiều nhà đấu giá nổi tiếng, cô chỉ nhớ được cái tên đã được Đàm Mộ Tinh phổ cập cho.

Hạ Chính Hợp vỗ tay khen ngợi: “Giỏi, giỏi, Thiên Lê nhà ta đúng là có chí lớn, còn dự định mua lại cả mấy công ty đấu giá nổi tiếng nhất hiện nay!” Dư Sân cũng không vùi dập suy nghĩ kỳ lạ của con, vui vẻ cười dỗ dành cô: “Vậy con nói với mẹ cũng vô dụng, mẹ không đủ tiền mua lại nhà đấu giá đâu, không thì con đi hỏi anh trai con thử xem.”

Hạ Thời Sâm đang đọc tin tức tài chính: “?”

Dư Sân: “Thật ra mẹ cảm thấy nhà mình mua nhiều thiết bị thiên văn như vậy cũng không chất đống đó, nhưng đã mua về rồi thì thôi vậy, dù sao cũng là tiền của các con làm ra.”

Dư Sân đều đặn cho hai đứa sinh hoạt phí, đôi khi cũng từng nghĩ tới việc bọn họ điên cuồng mua vàng có phải hơi quá không, nhưng nghĩ tới đây đều là tiền do con cái kiếm ra, bà lại cảm thấy không có lý do gì để trách Sở Thiên Lê và Hạ Thời Sâm.

“Con sắp đi du lịch khắp thành phố G rồi, mai kia mẹ đi đổi tiền cho, nhưng mẹ không có đủ tài chính để mua nhà đấu giá đâu, nếu con vẫn muốn mua bằng được thì chỉ có thể nhờ vả anh trai con thôi.” Dư Sân cười nói. Hạ Thời Sâm: “...”

Hạ Thời Sâm nghe vậy, vô cùng nghi ngờ mẹ giận chó đánh mèo vì chuyện mua vàng đổ lên người mình, chết lặng nói: “Mẹ, mẹ ơi...” Thật sự không độc ác đến vậy chứ?”

Sở Thiên Lê nghe vậy, lực chú ý bị dời đi, quyết đoán nói: “Được rồi, vậy anh còn nợ em một phòng đấu giá đấy nhé, lúc nào rảnh thì đưa cho em là được!” Hạ Thời Sâm nghiến răng nghiến lợi: “Anh nợ em bao giờ?” Sở Thiên Lê giống như người nhà quê lần đầu tiên uống Starbucks, không biết cà phê cao cấp trong thành phố đắt đến mức nào nên chuẩn bị mang tiền đi mua.

Mặc dù mọi người xung quanh cố gắng thuyết phục cô rằng Starbucks cũng không được gọi là cao cấp nhưng cô vẫn nhất quyết phải chuẩn bị sẵn sàng. Sở Thiên Lê đến chỗ Hạ Thời Sâm khóc lóc thảm thiết, sau khi có đủ tiền đi lại, cuối cùng cô cũng buông chiếc máy in tiền nóng bỏng bị luân phiên hãm hại xuống.

Trong phòng khách, Hạ Thời Sâm chuyển khoản xong cuối cùng cũng tìm lại được sự bình yên, tiếp tục trầm mặt xem tin tức.

Hạ Chính Hợp trò chuyện: “Thời Sâm đang xem gì đó? Vẫn là kinh tế tài chính à?”

“Không ạ, con đang xem những chính sách gần đây.” Hạ Thời Sâm lạnh lùng nói: “Chuyên gia thế mà lại đi khuyến khích sinh con. Những người này chắc là chưa nuôi con bao giờ.”

“Haha, bây giờ Thiên Lê có phải cũng được coi là chuyên gia không? Hôm đó còn có người gửi bản tin địa phương hỏi ba đấy.” Hạ Chính Hợp lấy điện thoại di động ra chia sẻ: “Ba vừa thấy ảnh rồi, trời ơi, trong ảnh thực sự có con bé.” “Ba, ba vừa nói em ấy là chuyên gia, con chợt nhận ra các chuyên gia này nghĩ thế nào rồi.”

Không lâu sau, Đàm Mộ Tinh và Sở Thiên Lê gặp nhau tại địa điểm đã hẹn, Sở Thiên Lê mang theo rất nhiều hành lý, trông cô có vẻ rất mong chờ chuyến đi này.

Đàm Mộ Tinh nghe nói đồng bọn ở nhà gây sự, giờ lại thấy túi lớn túi bé của Sở Thiên Lê, cười khổ nói: “Tớ tưởng là chúng ta chỉ đi mua đồ một chuyến thôi mà?”

Đàm Mộ Tinh tưởng rằng họ chỉ đang tìm kiếm Tarot hồng tinh còn sót lại, nhưng không ngờ Sở Thiên Lê lại định mua lại nhà đấu giá.

Sở Thiên Lê vội vàng nói: “Là Thành phố G ngập trong vàng son đó!” Mặc dù trước đó cô đã bay đến những nơi khác nhưng đều không phải để đi du lịch, tâm trạng tất nhiên là khác hẳn.
id="id_Toc169869280" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận