Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 325

Chương 325Chương 325

Hơn nữa ở chỗ làm có có kẻ tiểu nhân phá rối nên thường xuyên cãi vã với người khác, nếu đi xa nhà có thể gặp phải tai họa thậm chí là gặp họa sát thân...”

“Nhưng không quan trọng, xét trên góc độ thời gian thì vượt qua đoạn thời gian này sẽ là liễu ám hoa minh hựu nhất thôn!*”

*nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng

Sở Thiên Lê sợ Mai Như Cảnh nản chí ngã lòng nên vội vã động viên cô ấy, cô muốn trấn an đối phương.

Nhưng Mai Như Cảnh đã mất bình tĩnh và lấy tay ôm đầu, cô ấy kinh hồn bạt vía lẩm bẩm.

“Quả nhiên là như vậy, gần đây chị luôn có linh cảm như vậy nhưng chị lại sợ rằng đó là hiệu ứng tâm lý đang dọa mình, dự đoán của em giống với trực giác của chị...”

Sở Thiên Lê khuyên nhủ cô ấy.

“Chị à, không sao đâu. Chúng ta làm việc này nên cũng hiểu rõ sẽ luôn có những lúc xui xẻo mà.”

“Nhưng bác sĩ cũng không thể chữa khỏi bệnh cho chính mình!” Mai Như Cảnh hoảng sợ nói.

“Trời ơi, vậy chị có nên tiếp tục làm công việc này không, nhưng nếu bây giờ nuốt lời thì chị phải bồi thường vi phạm hợp đồng.”

Điều mà thầy bói toán sợ nhất chính là đoán ra được tai họa của chính mình, hơn nữa có những chuyện càng tránh thì càng ứng nghiệm. Ví dụ như tình yêu tan vỡ hay bị công ty sa thải, những chuyện này đều không thể dựa vào các bên liên quan hay bản thân mình nỗ lực là có thể giải quyết được. Đột nhiên màn hình điện thoại trên bàn sáng lên, trên màn hình hiển thị một tin nhắn.

Mai Như Cảnh nhíu mày đọc xong tin nhắn rồi thờ ơ nói.

“Rất tốt, họ bắt đầu hỏi chị có thể bay ra nước ngoài để tìm người không, nếu bây giờ chị không đi thì sẽ phải chấm dứt hợp đồng và mất tiền còn nếu chị đi thì đồng nghĩa với việc sẽ đi xa nhà rồi gặp tai họa, những gì em vừa nói đều ứng nghiệm rồi.”

Đàm Mộ Tinh hỏi: “Có cách nào để phá giải không?”

Sở Thiên Lê đề nghị.

“Từ quẻ tượng cho thấy có lẽ trong số bạn bè của chị sẽ có quý nhân, nếu được thì chị nên giữ liên lạc với bạn cũ nhiều hơn.”

Mai Như Cảnh dứt khoát nói.

“Xin lỗi, chị không có bạn bè, chị chỉ có tiền thôi.”

Sở Thiên Lê, Đàm Mộ Tinh: “...”

Mai Như Cảnh đối diện với ánh mắt tế nhị của hai người họ, cô ấy hổ thẹn nói.

“Trong thế giới của người trưởng thành thì làm gì có bạn bè chứ!” Chốc lát sau Mai Như Cảnh dẫn hai người họ rời khỏi quán trà rồi tiến về phía chiếc xe thể thao màu đỏ. Cô ấy giơ tay bấm chìa khóa mở cửa xe, chỉ thấy cửa xe chậm rãi mở ra rồi sau đó cô ấy dứt khoát nói.

“Được rồi, chị thuê hai người làm bạn của chị một ngày, chủ yếu là bây giờ ngay lập tức muốn tìm được bạn rất khó.”

Đàm Mộ Tinh nói nhỏ.

“... Như thế có tùy ý quá không?”

Đột nhiên Sở Thiên Lê nảy ra suy nghĩ mới, cô vừa lắc chuông vừa cảm khái. “Hóa ra còn có thể thuê bạn bè.”

Mai Như Cảnh nói: “Dù sao thì dành ngày hôm nay cho chị là được rồi, chị suy nghĩ xem nên chấm dứt hợp đồng hay là bay ra nước ngoài, đưa đầu ra là dao mà rụt đầu lại cũng là dao.”

Sở Thiên Lê không có ý kiến, cô vẫn tùy ý lắc lư cái chuông rồi ngoan ngoãn ngồi lên xe thể thao, Mai Như Cảnh suy sụp như vậy cũng là điều dễ hiểu thôi. Nếu như cô đoán được bản thân mình sắp gặp phải họa sát thân thì cô cũng sợ không dám ra ngoài, thậm chí cô còn không có can đảm đi kiểm tra thể chất nên cũng chẳng tránh Mai Như Cảnh ốm đến mức phải điều trị y tế khẩn cấp. Đàm Mộ Tinh phát hiện Sở Thiên Lê lên xe nên chỉ có thể lẳng lặng theo cô lên xe rồi gửi một tin nhắn cho Hà Kiến Bình.

Mai Như Cảnh lái xe trong trạng thái tâm tư bấn loạn còn Sở Thiên Lê thì liên tục lắc chuông trong suốt đường đi.
id="id_Toc169869232" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận