Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 578

Chương 578Chương 578

Sở Thiên Lê sửng sốt, đôi mắt tỏa sáng theo lời miêu tả của anh. Những chuyện xa vời từng không dám hy vọng ấy đều không còn là ảo tưởng xa xôi không thể với tới nữa.

Bọn họ còn có tương lai vô tận, khiến cõi lòng người ta nảy sinh mục tiêu hướng đến.

“Được!” Sở Thiên Lê hoan hô đồng ý. Cô lại xoa cằm: “Tưởng tượng việc làm đứa bé ba tuổi như vậy cũng không tệ, ít nhất bớt khổ bớt thù như anh trai, chưa già đã yếu.”

“... Anh ấy mà nghe được lời này là lại nói em cho xem.” Đàm Mộ Tinh đã mường tượng ra cảnh Hạ Thời Sâm nổi trận lôi đình trong đầu.

Sở Thiên Lê chuyện trò với Đàm Mộ Tinh hồi lâu, cuối cùng vẫn phải đi đến khoảnh khắc tạm biệt.

Hai người đều hơi lưu luyến, nhưng xét đến khoảng cách giữa đây và viện lớn nhà họ Đàm, Đàm Mộ Tinh buộc phải lên xe đi về.

Ở cổng biệt thự, Đàm Mộ Tinh lễ phép tạm biệt mọi người. Anh chào hỏi các trưởng bối và Hạ Thời Sâm, lúc vô thức nhìn sang Sở Thiên Lê thì bỗng hơi khó dời chân.

Dư Tân phát hiện anh lơ đễnh, mỉm cười tươi rói: “Hoan nghênh cháu lần sau tới chơi tiếp.”

Đàm Mộ Tinh bị tóm, hơi đỏ mặt nói: “Vâng, cảm ơn cô ạ.”

Sở Thiên Lê báo cáo: “Qua đợt này con và Tinh Tinh sẽ cùng tới trường học.”

“Phải làm thủ tục sao?” Hạ Chính Hợp cười nói: “Giờ con cũng thành sinh viên giống Thời Sâm rồi.”

Trước đó, Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh lao tới nước H, chưa hoàn thiện hết thủ tục nhập học nên vào học chậm hơn các bạn học khác nửa năm, về sau còn phải bổ sung chương trình học đã hao hụt. May mà kỳ một năm nhất ít môn chuyên ngành, hai người chỉ cần bổ sung vài môn cơ sở.

Sau khi Đàm Mộ Tinh và đoàn người chú Tề rời khỏi, gia đình họ cũng vào nhà nghỉ ngơi.

Sở Thiên Lê thấy Hạ Thời Sâm ôm máy tính lên tầng thì hiếu kỳ hỏi: “Anh trai không ở phòng khách sao?”

Rõ ràng ban nãy anh ấy còn quanh quẩn tại phòng khách, giờ gấu trắng nhỏ vừa đi lại lên tầng luôn.

“Thời gian ở bên người nhà hôm nay đã đủ.” Hạ Thời Sâm bình thản nói: “Anh phải bắt đầu làm việc.”

Dư Tân nhìn theo bóng dáng Hạ Thời Sâm rời đi, nghiền ngẫm nói: “Dạo gần đây Thời Sâm đang thực hiện dự án nào đó, hình như liên quan tới đầu tư, hai ngày nữa còn phải đi gặp các đồng nghiệp.”

“Mới mùng một Tết đã bắt đầu tích lũy CV sao?” Sở Thiên Lê thảng thốt nói: “Tốn sức quá rồi!”

Mặc dù cô sớm đã rõ tính tình Hạ Thời Sâm điển hình cho người cuồng công tác, nhưng cô không ngờ anh ấy nghịch máy tính suốt từ kỳ nghỉ Đông đến dịp Tết Nguyên Đán, thậm chí cả trong lúc đón Tết.

Xem ra thành công không đến ngẫu nhiên, đằng sau mỗi nam chính đủ sức kiểm soát mạch máu kinh tế toàn cầu đều có cái giá phải trả là sự nỗ lực khó tưởng tượng nổi.

Dạo này Hạ Thời Sâm đang bận dự án mới. Dẫu anh ấy là sinh viên còn đi học nhưng sau khi vào trường học danh giá, hiển nhiên anh ấy phải thành lập mạng lưới quan hệ, bắt đầu chuẩn bị một số dự án ngoài trường học.

Trong trường học cũng có vòng tròn quan hệ, phần đông các thành viên thuộc tổ dự án là đàn anh đàn chị khóa trước. Bọn họ rất xem trọng Hạ Thời Sâm, tuy nhiên điều ấy không hề khiến anh ấy lơ là. Chủ yếu vì trong tổ dự án còn có một người khác.

Hạ Thời Sâm chịu áp lực cực lớn khi gặp đối thủ cạnh tranh lâu năm.

Nghĩ đến đây, Hạ Thời Sâm thầm cảm ơn Đàm Mộ Tinh. Tuy rằng hết sức ngạc nhiên lúc mới biết tin nhưng đối phương đã giúp giảm thiếu cực nhiều thời gian trông trẻ của anh ấy, ít nhất sắp tới anh ấy sẽ không phải bị nhóc trẻ trâu bới lông tìm vết. Bảo mẫu dùng sự kiên nhẫn vô hạn làm phân tán sự chú ý của cô, trích ra cho anh ấy một giai đoạn công tác vững vàng.

So với việc đánh nhau ỏm tỏi vào kỳ nghỉ hằng năm, năm nay của hai anh em sóng yên biển lặng hẳn, chủ yếu vì Sở Thiên Lê rơi vào hũ mật rồi, tạm thời chưa trèo ra được nên quên việc đi khiêu chiến giới hạn của máy in tiền.
id="id_Toc169869485" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận