Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 345

Chương 345Chương 345

Đội chuyên gia chuyên đến đây để kiểm tra, đội trưởng đội thi công không muốn để lại ấn tượng xấu cho bọn họ nên đương nhiên chấm dứt mọi tin đồn nhảm nhí về trạm làm việc. Anh ta sợ các chuyên gia sẽ không hài lòng khi nghe tin đồn về ma quỷ và có thành kiến với những nhân viên thi công trong đội.

Tất nhiên, điều mà đội trưởng đội thi công không ngờ tới là bộ ba chuyên gia này lại càng tà môn hơn, và một trong số họ, Du Ngật, lại là một đạo sĩ.

Du Ngật vỗ vỗ vai đối phương, an ủi nói: “Không sao đâu, đừng để trong lòng. Hôm qua chúng tôi đã nói chuyện về ma quỷ cả ngày.”

Khi Sở Thiên Lê đối mặt với tấm lưới xanh rách nát, cô dứt khoát bấm ngón tay nói: “Bằng không, chúng ta cùng tính một quẻ, nhìn xem là cái gì...”

Đội trưởng đội thi công: “...?”

Đàm Mộ Tinh phát hiện đội trưởng đội thi công vẫn chưa rời đi, vội vàng nhắc nhở: “Khụ khụ.”

Sở Thiên Lê lập tức dừng tay lại, buộc mình phải bình tĩnh, trong giây lát thay đổi lời nói: “Ôi ôi, sao chúng ta không kiểm tra hiện trường xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.”

Sở Thiên Lê nói xong liền chạy về phía lưới chống cát, trốn ở nơi mà đội trưởng đội thi công không nhìn thấy, bắt đầu len lén bấm ngón bắt đầu bói quẻ.

Du Ngật tùy tiện nắm lấy đội trưởng, cố gắng chuyển hướng sự chú ý của đối phương, vội vàng nói: “Có thể giới thiệu tình hình cho chúng tôi biết không? Tiến độ hiện tại ở đây thế nào rồi?”

Đội trưởng đội thi công đột nhiên bị Du Ngật dẫn đi, tạm thời không để ý đến Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh.

Sở Thiên Lê thò đầu nhìn chung quanh một phen, cô vừa mở quẻ, vừa tán thưởng nói: “Đúng vậy, Anh Du, thân là đạo sĩ thời đại mới, ở một số thời điểm vẫn rất nhạy cảm.”

Du Ngật nói rất nhiều về bùa chú trước mặt hai người, nhưng anh ấy cư xử rất đúng mực và tốt trước mặt người thường, chẳng trách anh ấy được tuyển vào tổ dự án, anh ấy rất rõ ràng về những gì nên nói và những gì không nên nói. Nếu như không đề cập đến thân phận của mình, khó có thể nhận ra anh ấy là một đạo sĩ.

“Chúng ta đi một vòng rồi quay về nhé.” Đàm Mộ Tinh làm ra bộ dáng khảo sát, đồng thời cậu còn chụp ảnh và ghi chép một cách đàng hoàng, thể hiện thái độ làm việc nghiêm túc và khoa học.

Một lát sau, Sở Thiên Lê từ hiện trường bói toán trở về, cô mang theo báo cáo kết quả của đội thi công, cô thử thăm dò nói: “Hình như nó bị một loại chim nào đó ở trên trời cao làm hư hại, hơn nữa còn là một loại chim tương đối nguy hiểm.”

Quẻ chỉ có thể miêu tả đặc điểm, Sở Thiên Lê không hiểu nhiều về kiến thức sinh vật học, cô cũng không biết nó là loại chim gì.

Những người trong đội thắc mắc: “Ở nơi vùng núi cằn cỗi, hoang vu này làm sao có chim được chứ?”

Trên sa mạc Gobi rộng lớn ngay cả mây cũng thưa thớt, chứ đừng nói đến việc có chim bay ngang qua.

Sở Thiên Lê thoáng nhìn thiên tượng, ngón tay khẽ động, nói: “Hình như đêm nay không có bão cát, không chừng có thể chụp được.”

Hai đêm trước bão cát quá lớn, ngay cả camera cũng không thấy rõ.

Đội trưởng đội thi công phát hiện hai tay Sở Thiên Lê trống trơn, anh ta cũng không biết sao đối phương có thể đi đến kết luận này, khiêm tốn thỉnh giáo nói: “Làm sao có thể nhìn thấy được thứ này? Tại hiện trường chúng tôi không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của chim chóc.”

Sở Thiên Lê bình tĩnh nói: “Ồ, chỉ là một loại công nghệ khảo sát tương đối tiên tiến thôi.”

Du Ngật: “Đều là dân chuyên nghiệp.”

Đội trưởng đội thi công cái hiểu cái không nói: “Thì ra là thế.”

Đàm Mộ Tinh: “...”

Đội ngũ chuyên gia đã đưa ra dự đoán bằng khoa học công nghệ tiên tiến, đội thi công đã triển khai trước nhân lực tại công trường để canh chừng những vị khách không mời mà đến vào ban đêm.

Vào buổi tối, hiếm khi công trường không có bão cát, đúng như lời Sở Thiên Lê nói.

“Cái này thực sự rất mạnh, tôi còn tưởng rằng gió sẽ không bao giờ ngừng.”
id="id_Toc169869252" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận