Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 391

Chương 391Chương 391

Thi Trác Cừ được giao nhiệm vụ thu hồi những viên đá thô, anh ta không hiểu tại sao mình lại vướng vào chuyện xui xẻo là khoe khoang sự giàu có của mình với giới nhà giàu mới nổi. Mặc dù các nhà thầu phải nộp tiền ký quỹ khi tham gia thị trường đấu giá, nhưng nếu giá quá cao, bọn họ cần phải cung cấp bằng chứng về nguồn vốn giữa chừng, và hiện tại giá 50 triệu quá cao.

Anh ta xác thực có thể tiếp tục đấu giá, nhưng nếu giá giao dịch quá cao thì năng lực của anh ta không đủ, việc bị chặt chém trong phòng bán đấu giá mà bị lan truyền ra ngoài thì còn ra thể thống gì?

Thi Trác Cừ cẩn thận, biên độ tăng giá của anh ta đã ít đi.

“55 triệu! Còn có người tăng giá sao? 55 triệu thứ nhất...”

Kim Hiểu Nguyên đưa tay ấn nút, muốn khoe khoang trước mặt Đàm Mộ Tinh, chế nhạo nói: “Tại sao lại không được!?”

“60 triệu! 60 triệu!”

Đàm Mộ Tinh thấy Kim Hiểu Nguyên đầy nhiệt tình, vậy nên cố gắng khuyên nhủ: “Chú Kim, như thế là được rồi, như thế là được...”

Sở Thiên Lê: “Đúng vậy, đúng vậy, không nên làm rau hẹ chú ạ.”

Kim Hiểu Nguyên: “Chú không thèm làm rau hẹ, chú chỉ muốn xem hắn ta có dám thêm nhiều hay không!”

“... Rau hẹ đều nói mình không phải rau hẹ.”

“62 triệu! 62 triệu!” Âm thanh của đấu giá viên càng ngày càng lớn, tựa hồ nhìn thấy hoa hồng trích phần trăm của mình rồi, khó có thể đè nén cảm xúc nhảy nhót trong lòng.

Kim Hiểu Nguyên cười khẩy: “Thêm có một ít thế này thì xấu hổ quá!”

“70 triệu! Bây giờ là 70 triệu!”

Trong phòng VIP số 2, Thi Trác Cừ đang căng thẳng ra giá, vừa phân phó cho những người xung quanh đứng dậy, cau mày nói: “Không thể tiếp tục như vậy được, sẽ dẫn đến cuộc đấu giá không thành công, không cần ra giá nữa.”

Nếu bỏ ra 70 triệu để mua lại viên đá mẫu, sau này anh ta sẽ không cần phải làm việc trong tập đoàn nữa.

Những người khác lập tức nhận lệnh, vội vàng hành động.

Nữ đấu giá viên nhìn chăm chú vào màn hình nhỏ trên tầng hai, cô ấy mỉm cười nhắc nhở nói: “Còn có người ra giá nữa không? Giá đấu hiện tại cho số 1134 là 70 triệu.”

Màn hình phòng VIP 2 chậm chạp không sáng lên nữa.

“70 triệu lần thứ nhất, 70 triệu lần thứ hai, 70 triệu lần thứ ba, chúc mừng ngài đấu được vật phẩm số 1134, đợi lát nữa nhân viên công tác sẽ liên hệ với ngài để ký xác nhận!”

Nữ đấu giá viên dùng búa nặng đập một cái chốt nói lời cuối cùng, tuyên bố vòng đấu giá này đã kết thúc!

Trong phòng, Lý Lập Kha tỏ ra bối rối, ông ấy liên tục lắc đầu thở dài nói: “Sao các người lại mua cái này?”

Lý Lập Kha hoàn toàn không hiểu suy nghĩ của những người giàu mới nổi, ông ấy không nghĩ ra được số 1134 có thể làm ra được loại trang sức gì.

Sở Thiên Lê cũng không ngờ tới Kim Hiểu Nguyên đấu giá quyết liệt như vậy, ngơ ngác nói: “Một khối đá như vậy đáng giá hơn một hỗn thiên nghi nhiều...”

Đàm Mộ Tinh nhẹ nhàng nói: “Chú Kim, số tiền này cháu sẽ trả, chú không cần tốn kém đâu.”

Kim Hiểu Nguyên vội vàng nói: “Ai nha, không được đâu, chúng ta vừa mới nói xong, hôm qua là cho cháu cơ hội để thể hiện, cái này hôm nay coi như chú thể hiện với tiểu mỹ nhân.”

“Cái này không thích hợp lắm đâu...”

“Có cái gì không thích hợp? Chú cảm thấy đặc biệt thích hợp!”

Đàm Mộ Tinh và Kim Hiểu Nguyên từ chối qua lại và bắt đầu một đợt quá trình giành đơn hàng kiểu Trung Quốc, không bên nào nhượng bộ bên nào.

Lý Lập Kha thấy nhân viên công tác chậm chạp không tới, nghi hoặc hỏi: “Hôm nay chậm như vậy sao? Bình thường thư xác nhận sẽ lập tức mang tới.”

Một lúc sau, nhân viên công tác mang vẻ mặt áy náy gõ cửa xin lỗi, cô ấy cúi đầu liên tục khi vừa bước vào phòng nói: “Thật xin lỗi, vừa rồi người bán đấu giá của chúng tôi đã sơ suất trong công việc, giá đấu giá chưa đạt đến giá khởi điểm của người bán. Giá thầu số 1134 mà ngài mua không đạt được thỏa thuận, nên đấu giá thất bại...”

Sở Thiên Lê trợn to hai mắt, ngơ ngác nói: “Có ý tứ gì? Cái gì gọi là không đạt giá khởi điểm?”
id="id_Toc169869298" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận