Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 499

Chương 499Chương 499

Phan Nghĩa Thành gật đầu, sau đó nhìn hai người còn lại hỏi: “Bên này thế nào?”

“Cháu sẽ đi, Tinh Tinh sẽ đi cùng cháu.”

Phan Nghĩa Thành nhìn Đàm Mộ Tinh, lộ vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt: “Ta cho rằng ...”

Đàm Mộ Tinh đang định trả lời, không ngờ Sở Thiên Lê lại nói trước. Cô cụp mắt xuống nói: “Không phải cậu ấy nhất quyết muốn đi, mà là cháu muốn cậu ấy đi.”

“Không phải cậu ấy giao phó ý chí của mình cho cháu, mà là cháu không thể tự đi được.”

Anh không nên bận tâm vì thiếu số học, sự tồn tại của anh chính là số học.

Cô đã nhiều lần tiếp thu được động lực từ anh, đó là sức mạnh khác ngoài chiêm tinh và tử vi.

Sở Thiên Lê ngẩng đầu, tự tin nói: “Cho nên Tinh Tinh nhất định phải đi cùng cháu!”

Ba người họ đều sửng sốt.

Trong lòng Đàm Mộ Tinh khẽ động, anh không ngờ cô lại nói ra điều này.

Đối mặt với thái độ quả quyết của cô, Phan Nghĩa Thành suy nghĩ một chút rồi đáp: “Nếu đã như vậy, chỉ cần mấy đứa bàn bạc kỹ thì ta sẽ không phản đối, ta sẽ đi báo cáo lại.”

Sau khi Phan Nghĩa Thành đi ra ngoài, Mai Như Cảnh im lặng nói: “Mấy người muốn đi thì đi thôi, nhưng còn phải khoe khoang à?”

Đàm Mộ Tinh bối rối xua tay: “Chị Như Cảnh, không...”

“Quên đi, chị đoán kết quả sẽ như thế này mà, chị đi lấy chuông Tam Thanh đây.”

Mai Như Cảnh rời khỏi phòng để lấy chìa khóa di tích.

Đàm Mộ Tinh thấy chung quanh không có người, anh nhìn kẻ chủ mưu, mặt đỏ bừng hỏi: “Sao cậu lại nói như vậy?”

“Đây chính suy nghĩ trong lòng tớ, nếu như không nghĩ tới những chuyện khác, cũng không lo lắng tương lai, tớ muốn cậu đi cùng tớ, đi với tớ...” Sở Thiên Lê cúi đầu, tự tin nói: “Vừa rồi đã cho cậu cơ hội rồi, nhưng cậu lại nói tớ có thể ích kỷ một chút!”

Đàm Mộ Tinh nhìn thấy cô bất mãn hất cằm, trong lòng đột nhiên mềm nhũn, đáp: “Được.”

“Hừ.” Đối mặt với thái độ thuận theo của anh, Sở Thiên Lê mất đi khả năng ăn nói hùng hồn, đành phải hàm hồ ứng phó.

Phan Nghĩa Thành báo cáo ý định của ba người, cùng với Càn Môn và những tình nguyện viên khác, một đội được thành lập.

Đội Trung Quốc đã chính thức hoàn thiện, việc còn lại là đôi bên thương lượng.

Quả cầu thủy tinh hiện tại đang ở trạng thái phong ấn, Mondson biết rằng việc này không có ý nghĩa gì khi dây dưa với phía Trung Quốc nên chỉ đơn giản sử dụng đá rune và linh bài để đàm phán, ngoài ra, di tích và mạch khoáng được định vị nước H nên tạm thời không thể coi ông ta là người bất lợi.

Mặc dù Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh quyết định đến nước H trong thời gian đàm phán hòa bình, nhưng rõ ràng có một số người có ý kiến không đồng tình.

Tại cuộc họp đàm phán, Lin bất ngờ nhìn thấy tên Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh trong danh sách, ông ta cảm thấy Trung Quốc đã lừa dối mình một các sâu sắc nên bất mãn nói: “Tôi nghĩ những nhân viên khác đều ổn, nhưng thứ cho tôi nói, hai người này không thể nhập cảnh vào nước.”

“Hành vi trước đây của họ khiến tôi cảm thấy họ không có uy tín. Tôi không nghĩ những người như vậy có thể được phép vào nước H.”

Hai người này chân trước làm công dân nhiệt tình tố cáo gián điệp, chân sau lại trà trộn với đội tuyển quốc gia Trung Quốc, ai cũng sẽ cho rằng đây là một hành động khiêu khích!

Lin biết Sở Thiên Lê có trình độ huyền học rất cao, nhưng ông ta thấy cô khó khống chế, nên loại cô ra khỏi đội sẽ tốt hơn.

Sở Thiên Lê: “Ý ông là gì? Chúng tôi bị từ chối cấp thị thực à?”

Lin nhướng mày: “Vì không phải là nhân viên của trong biên chế nên việc tôi từ chối ký cũng không thành vấn đề.”

Phan Nghĩa Thành kinh ngạc nói: “Nói thì nói thế, như anh có chắc chắn không?”

Phan Nghĩa Thành đã báo cáo tình hình la bàn và bài tarot cho cấp trên, nhưng tập đoàn Mondson không hề biết trước khi đàm phán chính thức.

Lin gật đầu tự tin: “Chắc chắn.”

Sở Thiên Lê nghe vậy, đưa trong túi ra la bàn và bài tarot, thản nhiên nói: “Giáo sư Phan, nếu bọn họ từ chối ký hợp đồng với chúng cháu, vậy chúng cháu sẽ không giao chìa khóa. Đây không phải là công việc kinh doanh đâu, các người tự mình đào đi ha, đi thôi!”
id="id_Toc169869406" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận