Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 271

Chương 271Chương 271

Những người khác thì hiển nhiên cũng không quen, bọn họ đều đứng ngồi không yên, rõ ràng là đều cảm thấy có chút hoảng sợ.

Ngày nào Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh cũng phải thi thử ở trường, nên bọn họ đã quen thuộc với chuyện này, thành thật mà tuân thủ kỷ luật của trường thi, đều tự lựa chọn chỗ ngồi, còn đặt giấy chứng nhận ở góc bàn.

Tiếng chuông vừa vang lên, toàn trường trở nên yên lặng, bắt đầu phát bài thi.

Sở Thiên Lê cầm tờ giấy thi thật dày, cô tiện tay lật một cái hai mắt đã biến thành màu đen, bỗng chợt hiểu ra nguyên nhân tại sao kết quả thi lại không tốt!

Quả thật là cô sẽ không thua việc xem bói, nhưng nội dung thi cũng không phải là xem bói!

Lượng đề thi rất lớn, hơn nữa còn là đề điền chỗ trống, rất ít đề trắc nghiệm, điều này rõ ràng là để ngăn cản các đại sư đi đường tắt.

Theo phong tục cũ coi một hoặc hai ngày trước Thanh Minh là Tết Hàn Thực, để kỷ niệm ____ thời Xuân Thu.

Nếu ngày 10 tháng 7 năm 2017 là thứ Tư, thì ngày 10 tháng 8 năm 2018 là ____.

Sở Thiên Lê: “?” Đây mà là đang thi về huyền môn sao?

Sở Thiên Lê bắt đầu điên cuồng lật giở từng trang về phía sau, đề thi bao trùm tất cả các môn thiên văn, địa lý, thậm chí cuối cùng còn có đề thi tự luận, xoay quanh chủ đề là “Thúc đẩy sự phát triển ở phía Tây hình thành nên một bố cục mới”

“....” Nếu như không phải Sở Thiên Lê đang ngồi ở trường thi xa lạ, cô cũng hoài nghi đây là đề thi tốt nghiệp trung học, liên hệ chặt chẽ với điểm nóng thời sự của khối khoa học xã hội.

Sở Thiên Lê thi viết đến mức đầu óc choáng váng, trời đất quay cuồng, đầu đầy sương mù, rối tinh rối mù.

Sau khi thu bài thi, Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh rời khỏi trường thi, cuối cùng cũng có thể chạy ra khỏi nơi đầy nỗi đau này.

Sở Thiên Lê giống như quả cà tím bị sương giá bao phủ, cô ủ rũ mà đi theo Đàm Mộ Tinh, đáng thương nói: “Tớ không muốn đi làm nữa, tìm việc khó quá, còn khó hơn so với học tập, đột nhiên tớ cảm thấy đi học ở trường thật tốt...”

Cô tâm phục khẩu phục mà lẩm bẩm: “Tớ sẽ không kiếm được số tiền này, tớ sẽ không kiếm được số tiền này...”

Đàm Mộ Tinh sửng sốt: “Còn khá tốt mà? Mặt trước có rất nhiều tri thức về phong tục tập quán, tớ nghĩ rằng cậu đều có thể trả lời.”

Sở Thiên Lê buồn bã nói: “Nhưng tớ căn bản là không làm được câu hỏi lớn, trong trường cũng chưa từng thi như vậy!”

Hai người đứng ở ven đường phàn nàn về đề thi, vừa đúng lúc lại gặp được Mai Như Cảnh.

Lúc Mai Như Cảnh ra khỏi thang máy còn hăng hái muốn cạnh tranh, hiện tại cô ấy cũng thất thần, bối rối, hỏi: “Các em biết làm chứ?”

Sở Thiên Lê thẳng thắn: “Biết một chút, còn chị?”

“Thật buồn cười, em còn biết một chút, còn chị căn bản là không biết.” Mai Như Cảnh gãi tóc rối lù xù, cô ấy quan sát hai người một lượt, sau đó mới hiểu ra và nói: “Đúng rồi, hình như các em là học sinh trung học, độ tuổi này được coi như là thời kỳ chỉ số IQ cao nhất của nhân loại, thi tốt nghiệp trung học xong sẽ trượt dốc mạnh mẽ.”

“Một người học Mai Hoa Tâm Dịch như chị, chạy tới đây thi công chức sao?”

Đàm Mộ Tinh nhỏ giọng nói: “... Phía trước có câu kiểm tra về Chu Dịch.”

Mai Như Cảnh: “Chị học về đoán quẻ, còn nó kiểm tra về thiên văn, địa lý, quân sự, âm nhạc, luật pháp và vần điệu trong Chu Dịch, phạm vị này quá rộng!”

*: thường dựa vào quẻ từ, hào từ của Chu Dịch làm căn cứ (kết hợp với quẻ tượng, hào tượng), thông qua suy luận tương tự để phán đoán sự việc tốt hay xấu.

Sở Thiên Lê an ủi: “Dịch đạo* bao la, bao trùm vạn vật mà.”

*: đạo của Chu Dịch. Là hệ thống văn hóa dịch học lấy tư tưởng học thuyết của Phục Hy, Lão Tử, Khổng Tử làm cơ sở, kết hợp với “Tư tưởng dịch học” trong các nền văn hóa truyền thống.
id="id_Toc169869179" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận