Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 582

Chương 582Chương 582

“Ôi chao, chị cũng muốn lắm, mà tiếc rằng đó là em gái của Thích Diệm, người ta sẽ không vui!”

“...”

Mặc dù Hạ Thời Sâm chưa bao giờ tự hào về thân phận anh cả của mình nhưng anh ấy thấy việc Thích Diệm nhận Sở Thiên Lê làm em gái còn quái hơn, anh ấy nhanh chóng tránh khỏi người khác, tìm gặp tận mặt Thích Diệm, nói nhỏ: “Lát nữa cậu hãy giải thích rõ đi, là con bé không có quan hệ chị em ruột với cậu!”

“Vì sao?”

“Vì tôi mới là anh trai của con bé.”

“Tôi đã nói mình là anh trai của cô ấy đâu?” Thích Diệm cười nói: “Cậu hoàn toàn có thể nói với người khác rằng hai người có quan hệ anh em.”

Hạ Thời Sâm lạnh lùng nói: “Nhưng cậu đã nói trước cậu là chị gái của con bé, tôi lại còn nói vậy, nghe cứ như người một nhà, chắc chắn sẽ bị bọn họ hiểu lầm!”

Anh trai Sở Thiên Lê là Hạ Thời Sâm, chị gái lại là Thích Diệm, là ai cũng sẽ thấy khó hiểu, bắt đầu nghi ngờ mối quan hệ giữa Hạ Thời Sâm và Thích Diệm.

Thích Diệm như suy tư gì: “Cũng đúng, nghe việc làm người một nhà với cậu là hơi ngán ăn rồi.”

“Thế cậu giải thích cho họ đi.”

“Không, cậu rời khỏi gia đình này đi.” Thích Diệm khoanh tay, đẩy gọng kính, thong dong nói: “Tôi thấy tôi và em gái giống người một nhà hơn. Cậu đừng nhận mình là anh trai cô ấy là được.”

Hạ Thời Sâm nhìn người mặt dày vô liêm sỉ nào đó: “?”

Hạ Thời Sâm mỉa mai: “Ồ, do thành tích học kỳ một cao hơn cậu nên cậu cứ thế ép giành sao?”

Thích Diệm bác bỏ: “Thành tích tổng tính cả năm, giờ mới qua nửa, có cần thiết phải nhắc đến điểm lẻ không?”

“Việc học của bản thân chưa đủ giỏi thì đừng nhúng tay vào việc giáo dục, nhất là đối với nhi đồng không ngoan.”

“Báo cáo công việc của tôi tuần trước có thể tốt hơn cậu. Đến sự nghiệp bản thân cậu còn chưa xử lý được thì lấy đâu ra cơ sở kinh tế cung cấp cho con trẻ?”

Hạ Thời Sâm nổi giận nói: “Người chưa từng bỏ tiền lấy đâu ra tư cách nói lời này?!”

Mặt mày Thích Diệm lạnh lùng tựa băng sương, kiên cường nói: “Nếu cậu không hài lòng thì có thể rời khỏi gia đình lúc này, đâu riêng mình cậu mới kiếm được tiền.”

“???”

Trong phòng họp, Sở Thiên Lê rảnh rỗi không có việc gì làm, đi bói toán kiếm tiền.

Ngoài phòng họp, Hạ Thời Sâm và Thích Diệm đột nhiên gây gổ, giương cung rút kiếm giành quyền nuôi nấng.

Bên kia, Đàm Mộ Tinh hoàn thành giai đoạn phỏng vấn, tạm biệt đoàn người Liễu Quân.

Liễu Quân khoan dung nói: “Bọn tôi sẽ không để cậu làm nhiệm vụ ngay. Thực ra lúc đầu lượng huấn luyện dành cho người ngoài biên chế nhiều hơn, hỗ trợ sưu tầm tin tức, bảo vệ nhân vật quan trọng, đến thời khắc then chốt mới lộ danh tính, ngày thường cứ sinh hoạt như bình thường là được.”

Đàm Mộ Tinh muốn tham gia huấn luyện định kỳ, thông qua khảo sát trong thời gian dài mới có thể thâm nhập liên tục. Bề ngoài anh không có tính sát thương, hơn nữa trông còn rất tốt tính, đây chính là một trong số những nguyên nhân khiến nhóm Liễu Quân cảm thấy có thể bồi dưỡng.

“Tuy nhiên tôi không ngờ cậu bằng lòng tới. Nghe nói trước đây cậu thấy rất phản cảm với bạo lực, vì vậy mới hỏi qua giáo sư Phan.” Liễu Quân cũng đã điều tra trước, hiểu biết đại khái về tính cách của Đàm Mộ Tinh.

Đàm Mộ Tinh nghĩ đến Sở Thiên Lê, nhẹ nhàng rủ mi mắt: “Nhưng cô ấy cũng là nhân vật quan trọng.”

Liễu Quân sửng sốt.

“Thực ra bây giờ tôi cũng không thích bạo lực.” Đàm Mộ Tinh cười nói: “Chẳng qua nếu không phải cố tình làm tổn thương người khác mà để bảo vệ người nào đó thì không sao.”

Vẻ mặt Liễu Quân dịu xuống: “Nếu cậu suy nghĩ vậy thì rất hợp với ban ngành của chúng tôi.”

Ưa tranh đấu tàn nhẫn không phải chiêu tuyệt sát, trái lại vi phạm ước mong ban đầu của công tác bảo vệ an ninh quốc gia.

Hai người trao đổi xong, Đàm Mộ Tinh rời đi.

Hiện trường sử dụng thiết bị chuyên nghiệp là máy phát hiện nói dối, điện thoại bị tắt suốt quá trình, thậm chí được cất bên ngoài. Sau khi ra, Đàm Mộ Tinh mới có thể sử dụng điện thoại, đang định gọi cho nhóc trẻ trâu thì lại phát hiện cuộc gọi nhỡ từ Hạ Thời Sâm.
id="id_Toc169869489" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận