Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 469

Chương 469Chương 469

Lin không ngờ cô lại chạy trốn nhanh như vậy, vốn định bắt chuyện với cô hai câu, nhưng không ngờ lại không có cơ hội.

Trước mắt bao người, Lin không nói được gì nhiều nên tiếp tục thông báo về buổi sàng lọc tiếp theo.

Ngoài vị trí đầu tiên được công bố trong cuộc bình chọn, không ít thuật sĩ phải rời khỏi khu biệt thự. Đề thi khác xa sự thật, e rằng họ không phải là ứng cử viên phù hợp và sẽ không thể tham gia vào cuộc tuyển chọn tiếp theo. Vụ án giết người ở tòa nhà Thính Phong Tế Vũ trong nháy mắt đã loại bỏ hầu hết những người tham gia, tập đoàn Mondson sẽ sắp xếp mọi người rời khỏi khu biệt thự, đồng thời cho những người vượt qua một chút thời gian nghỉ ngơi trước khi tham gia vào buổi sàng lọc tiếp theo.

Sau khi buổi sàng lọc kết thúc, hội trường của tòa nhà Thính Phong Tế Vũ trống rỗng, ngoại trừ các nhân viên của tập đoàn Mondson còn ở thì không còn ai. Thi Trác Cừ sửa lại danh sách những người vào phòng họp, ngoại trừ Sở Thiên Lê được bình chọn đầu tiên, tên của những người khác cũng được ghi lại. Lin nhìn hai chiếc huy hiệu còn lại trong tay rồi cầm lấy danh sách nhân sự bình tĩnh nói: “Albert đã không thể sử dụng được nữa.”

Thi Trác Cừ giật mình.

“Gần đây ông ta càng ngày càng kì cục, nói chuyện không che đậy như vậy, cho dù thực sự có năng lực thì cũng gần như không thể kiểm soát.” Lin nheo mắt lại: “Tốt nhất là tìm người biết sử dụng chìa khóa.”

Lin phát hiện Albert ngày càng làm trái ý mình, thực ra ông ta không muốn đối phương tham gia vòng sàng lọc thứ hai, vốn định nhân cơ hội này để tìm người khác.

Thi Trác Cừ: “Những người duy nhất còn giữ chìa khóa bây giờ chỉ có Tu Tại Uyên và Mai Như Cảnh.”

“Đạo sĩ kia có bối cảnh, không thể lợi dụng được.” Lin nhìn qua danh sách nhân sự: “Ý tưởng của tôi là, nếu chúng ta đã có chìa khóa thì hoàn toàn có thể hỗ trợ người không có, như vậy sẽ dễ kiểm soát hơn nhiều so với Albert và những người khác.”

“Các cậu nghĩ sao về vị trí số một của ngày hôm nay? Tôi biết cô ta là người gây rắc rối trong lần thí luyện đầu tiên, nhưng cô ta quả thực có năng lực, lại còn trẻ, thế lực đằng sau không hề phức tạp, cô ta cũng không có chìa khóa trong tay, tên cô là Sở Thiên Lê phải không?”

Thi Trác Cừ kinh ngạc: “... Ngài cảm thấy cô ta phù hợp sao?” “Ừm, cậu có ý tưởng hay đề xuất nào không?”

“... Không có.” Thi Trác Cừ nhận ra mình trả lời quá nhanh, vội vàng nói thêm: “Có cần tôi ra mặt liên lạc không?”

“Không, hai ngày nữa sẽ có một bữa tiệc rượu, tôi sẽ tự mình đến nói chuyện.” Lin không hài lòng nói: “Albert chỉ trở nên bạo dạn hơn vì lời thệ ước với Q, không thể lặp lại sai lầm tương tự lần này lần nữa,”

“...” Thi Trác Cừ nhìn cấp trên nắm chắc cơ hội chiến thắng, nghĩ tới lời nói và việc làm của Sở Thiên Lê, trong lòng có chút lo lắng, muốn đề nghị Lin cứu giúp Albert lần nữa, đừng từ bỏ ứng cử viên hiện tại quá sớm. Dù nói hạ mình được thì có thể hạ, nhưng người tiếp theo chưa chắc đã ngoan hơn mà có thể còn còn khó khăn hơn.

Sau vụ án mạng ở Thính Phong Tế Vũ, khu biệt thự trở nên vắng vẻ. Không ít người kéo vali lần lượt rời đi, chính thức rút khỏi Kế hoạch kỷ nguyên mới, ngay cả bữa buffet sáng ở sảnh cũng ít người hơn.

Những người còn lại đều có đội riêng, thường ra vào cùng nhau. Hai đội lớn hơn ở Trung Quốc là Càn Môn và xuất mã tiên, trong khi ở nước ngoài là đám người Kiều, điều này mơ hồ tạo ra thế chân vạc*.

*Thế chân vạc chỉ tình trạng vững chắc, cân bằng về sức mạnh quân sự-chính trị giữa một bộ gồm 3 quốc gia thù địch nhau.

Mặc dù đám người Sở Thiên Lê đoạt được phiếu bầu cử thứ nhất, nhưng đội của cô so với những đội khác quả thực là thế lực đơn bạc, chủ yếu là do chỉ có ba người.

Trong phòng ăn, Mai Như Cảnh nhìn quanh một vòng, tìm chỗ ngồi cố định cho mọi người rồi nói: “Có vẻ như các phe phái đã phân ra rồi.”
id="id_Toc169869376" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận