Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 544

Chương 544Chương 544

Anh vội vàng thò đầu tìm kiếm bóng dáng của cô, nhưng bóng tối đã hoàn toàn nuốt chửng cô, cột uy nghiêm rơi xuống dường như không bao giờ dừng lại!

“Tớ rất vui vì Tinh Tinh có thể đi cùng tớ, cho nên bây giờ tớ không còn gì phải hối tiếc nữa.”

Những gì cô nói ngày hôm đó không thể giải thích được hiện lên trong đầu Đàm Mộ Tinh, một dự cảm chẳng lành không thể kiểm soát nổi lên, tuy nhiên anh lại bị mắc kẹt trên cột cân bằng, rồi lại hoàn toàn tìm không thấy biện pháp rời đi.

Bốn phía yên tĩnh.

Cột uy nghiêm còn đang rơi xuống.

Lần này lâu hơn lần trước, như thể nó đang muốn đưa cô đến địa ngục tối tăm nhất.

Tí tách tí tách, ẩn có tiếng nước chảy.

Cuối cùng cột uy nghiêm cũng chạm tới đáy, Sở Thiên Lê thậm chí còn tháo dây an toàn ra nửa chừng, nếu không sẽ không có cách nào để xuống được.

Cô chưa kịp ổn định cơ thể và kiểm tra tình hình xung quanh, cô đã cảm thấy vách núi bên cạnh đột nhiên nổ tung, một luồng nhiệt nóng như thiêu đốt ập đến, vô số người nối đuôi nhau mà ùa vào!

Lilith bảo người của Lin cho nổ tung vách núi, mạnh mẽ tạo ra một lối đi trong đống đổ nát, cô ta vẫy tay và mỉm cười: “Surprise!”

Đối mặt với đám người cầm súng vẻ mặt không thiện cảm, Sở Thiên Lê bình tĩnh nói: “Ngại quá, tôi chỉ nghe hiểu được thôi. “

Lilith đang tìm kiếm tung tích của Sở Thiên Lê nên bọn họ không ngần ngại phá hủy bên trong di tích, chính là muốn cướp đoạt chìa khóa trước khi đối phương hoàn thành công việc. Cũng may thời gian vừa đúng lúc, hạt châu thứ sáu không rơi xuống, bọn họ đã bắt được đối tượng mục tiêu!

Mọi người đều nhắm vào Sở Thiên Lê, người đang lẻ loi một mình trên cột uy nghiêm!

Lin chĩa súng về phía Sở Thiên Lê, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, thấp giọng nói: “Hình như cô rất bình tĩnh, thật là làm cho người ta phải kinh ngạc.”

Ông ta vốn tưởng rằng sẽ thấy Sở Thiên Lê hoảng sợ, chân tay luống cuống, nhưng bây giờ xem ra cô bình tĩnh hơn bạn bè cùng lứa tuổi rất nhiều, thậm chí có thể gọi là lãnh đạm.

“Bởi vì thành thật mà nói, tôi đã sớm có dự cảm.” Sở Thiên Lê nói, “Tôi thật bất ngờ khi hai người lại có thể hợp tác.”

Lilith từng bị bắt quả tang đang ăn trộm một quả cầu pha lê và giờ cô ta lại hợp lực với Lin. Nước A thực sự đang rơi vào tình trạng bất ổn.

Lilith lạnh lùng nói: “Chuyện lần trước tôi không tính sổ với cô, hôm nay cuối cùng cũng đến lượt cô. Thành thật giao chìa khóa ra, nếu như cô đủ phối hợp, nể tình năng lực của cô, tôi có thể đảm bảo an toàn cho cô, giống như Kiều vậy.”

“Tôi biết cô rời khỏi vệ sĩ của cô, cô yếu ớt tay trói gà không chặt cho nên cái gì cũng không làm được.” Lilith cười nói, “Có thể tìm được thời khắc hai người tách ra cũng thật không dễ dàng.”

“Cậu ấy không phải vệ sĩ của tôi.” Sở Thiên Lê nghiêm túc sửa lại, “Cậu ấy là Tinh Tinh của tôi.”

Sắc mặt Lin trầm xuống: “Bớt nói nhảm đi! Bây giờ giao chìa khóa ra, nếu không đừng trách chúng tôi nổ súng!”

Vô số họng súng lạnh như băng nhắm ngay Sở Thiên Lê, khiến cho hiện tại cô không thể tránh, không có đường lui.

Sở Thiên Lê bình tĩnh liếc nhìn kẻ địch được trang bị vũ khí hạng nặng, sau đó phát ra một nụ cười lạnh lùng, có chút mỉa mai không thể giải thích được.

“Cô đây là có ý gì?” Ánh mắt Lin phát lạnh.

“Tôi cảm thấy các ông rất thú vị, cư nhiên lại chạy tới đây để bắt tôi.” Sở Thiên Lê liếc nhìn về phía con đường số 31, bình thản nói, “Ông biết hai ngày nay tôi lo lắng nhất chuyện gì không?”

“Tôi rất sợ Tinh Tinh vẫn đi theo, nếu tôi chết trước mặt cậu ấy thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn kết thúc.” Cô cụp mắt xuống nói.

Lúc Sở Thiên Lê đặt la bàn, cô đã xem bói dưới ánh cực quang một lần.

Cô nói với Đàm Mộ Tinh rằng bói toán tập trung vào quá trình, nhưng những lời này khi đổi thành cách nói khác chính là, có thể cô không nhìn thấy kết quả, cũng có thể là cô không có kết quả.

Không có kết quả chính là kết thúc, tất cả chấm dứt, tất cả đều về 0.
id="id_Toc169869451" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận