Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 336

Chương 336Chương 336

Đàm Mộ Tinh đang nghĩ đến Mai Như Cảnh ghét đàn ông, đột nhiên lo lắng cô ấy lấy tiền quay lại nghe được, sẽ đánh chết Sở Thiên Lê.

Thi Trác Cừ không thể nhìn thấu Sở Thiên Lê, trông cô có vẻ cợt nhả, chơi bời lêu lổng, vui vẻ bên bạn bè, nhưng lại có chứng chỉ công tác của chuyên gia, anh ta thực sự không biết được trình độ thuật số của cô là như thế nào. Thi Trác Cừ cười nói: “Cái này không ổn đâu.”

Sở Thiên Lê rất nhiệt tình: “Sao lại không ổn? Không phải anh đang độc thân sao?”

Thi Trác Cừ: “... Không hẳn.”

Sở Thiên Lê cười nói: “Vậy thì ta nói chuyện một chút đi. Anh đang học gì vậy? Bình thường sở thích là gì? Hàng ngày anh làm việc ở công ty đấu giá sao?” Thi Trác Cừ từ chối: “Bình thường tôi không làm việc ở Đế Đô.” Ẩn ý là không thể mai mối được.

“Thành phố nào vậy? Tổ chức đấu giá chắc hẳn đều ở tuyến đầu phải không? Hiện giờ hình như có chính sách giải quyết sau khi đi du học về đúng không nhỉ?”

“... Ừm.”

Thi Trác Cừ chủ động hỏi về đơn vị của Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh, vốn dĩ anh ta muốn tìm hiểu chi tiết về hai người họ, nhưng không ngờ lại chọc ngay phải tổ ong bắp cày, bị Sở Thiên Lê hỏi liên tục không thở nổi. Cô cười hì hì hỏi mấy câu vô nghĩa, nói hết mọi thứ từ trên trời dưới đất. Đàm Mộ Tinh xấu hổ cúi đầu, giống như cha mẹ đang chăm sóc con cái, thầm xin lỗi vì sự luyên thuyên của cô, khiến Thi Trác Cừ cũng không thể tức giận nổi.

Thi Trác Cừ không dám trả lời hấp tấp, đành phải kiếm cớ rời đi: “Tôi đi gặp Mai đại sư.”

Đàm Mộ Tinh nhìn Thi Trác Cừ đi xa, xác định xung quanh không có ai khác mới hỏi cô: “Người này bị sao vậy?”

Sở Thiên Lê sẽ không vô cớ chọc tức người ta, nhất định là có nguyên nhân gì đó.

Sở Thiên Lê sờ sờ cằm suy nghĩ: “Không rõ, tớ cảm thấy rất kỳ lạ. Chắc là chưa từng gặp qua, nhưng có lẽ là tớ đã nghe đến tên của anh ta.”

“Trước đây tớ đã nói với cậu rồi đó, có đôi lúc không thể lấy được quẻ, tin tức xung quanh cũng tràn vào, cậu căn bản không thể khống chế được.” Sở Thiên Lê duỗi ngón tay, gật đầu, giải thích: “Giống như chị Như Cảnh gặp xui xẻo sẽ có dự cảm, một số người sẽ có cảm giác mơ hồ khi nhìn thấy một cảnh tượng quen thuộc vậy.”

Có người gọi đó là linh cảm bên ngoài của bói toán, giải thích khoa học là khả năng nắm bắt chính xác những thông tin then chốt từ thế giới bên ngoài. Một nhà bói toán giỏi giống như có được bản năng, thậm chí còn có cả những phản xạ có điều kiện.

“Anh ta có vấn đề gì sao?”

“Không biết, nhưng nếu biết tên và nơi làm việc thì sẽ chuẩn bị được tốt hơn.” Sở Thiên Lê cúi đầu nhìn tấm danh thiếp: “Nhưng đây là lần đầu tiên tớ gặp người làm việc ở công ty đấu giá.”

Thi Trác Cừ là con nhà giàu, nhưng anh ta không hề kinh doanh hay khởi nghiệp mà lại làm việc trong một công ty đấu giá.

Đàm Mộ Tinh nhận lấy tấm danh thiếp từ trong tay cô, nhìn rõ tên nhà đấu giá liền kêu lên: “Vậy mà lại là Kiều Giai Đức.”

Sở Thiên Lê không hiểu: “Là ai?”

Đàm Mộ Tinh kiên nhẫn giải thích: “Đó là một công ty đấu giá nổi tiếng thế giới tồn tại trước Thế chiến thứ hai. Họ có văn phòng ở hàng chục quốc gia trên thế giới, hằng năm tổ chức rất nhiều buổi đấu giá, tớ nhớ là hình như bọn họ nằm trong top 3 thế giới.

“Top 3 thế giới mà tớ cũng không biết.” Sở Thiên Lê vẻ mặt nghi hoặc thở dài: “Tinh Tinh à, cậu cứ nói mấy chủ đề này giai cấp vô sản không hiểu được đâu.” Thỉnh thoảng Đàm Mộ Tinh sẽ đề cập đến một số nguồn kiến thức, đặc biệt là về đồ trang sức quý hiếm, tác phẩm nghệ thuật đắt tiền, v.v.

“Không, bởi vì vừa rồi tớ cùng gia đình đi tham dự buổi đấu giá của Kiều Giai Đức...” Đàm Mộ Tinh có chút xấu hổ: “Hơn nữa Kiều Gia Đức có chút đặc biệt, cho nên tớ mới nhớ rõ như vậy.”
id="id_Toc169869243" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận