Khoa Học Chiêm Tinh, Duy Vật Đoán Mệnh

Chương 450

Chương 450Chương 450

Mai Như Cảnh nghe không hiểu được cuộc trò chuyện giữa hai bên, cô ấy hỏi: “Các người đang nói cái gì vậy? Tại sao anh ta lại trông giống như một tên ngốc bị lừa?”

Kiều bất ngờ đặt công cụ bói toán mà anh ta đang cầm xuống, quyết định tìm kiếm về pháp luật liên quan.

Sở Thiên Lê rộng lượng nói: “Anh bạn, không sao đâu, anh cũng không hiểu về những điều này, chúng tôi sẽ không tố cáo anh đâu.”

Kiều biết ơn nói: “... Sau này tôi sẽ chú ý hơn.”

Đàm Mộ Tinh không nỡ nhìn thấy người bạn nước ngoài bị trêu chọc đến hoa đầu, anh nhanh chóng dắt Sở Thiên Lê sang một bên, để cho Kiều có không gian để dự đoán.

Mai Như Cảnh chào hai người một tiếng sau đó cô ấy cũng đi sang một bên để bắt đầu việc bói toán.

Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh đi đi lại lại trên hành lang tầng ba, họ chỉ nói chuyện với Kiều một hai câu, người A trong góc phòng trước đó cũng biến mất. Bây giờ trên hành lang không có nhiều người, hai người tập trung lắng nghe, bắt được tiếng gió thì thầm nhưng không biết nó đến từ đâu.

Sở Thiên Lê kiểm tra qua tất cả các phòng trên tầng ba, cô suy tư nói: “Thực sự giống như tối qua, không tìm thấy vị trí của vụ án mạng khác.” Kiều nói rằng đã có nghi lễ hắc ám trên tầng ba, nhưng họ cũng không tìm thấy vị trí cụ thể.

“Chúng ta có nên nên kiểm tra qua tất cả các phòng không?” Đàm Mộ Tinh nhìn xung quanh, bối rối nói, “Ở đây cũng không có bản đồ.”

Sở Thiên Lê ngạc nhiên nói: “Loại tòa nhà này cũng cần đến bản đồ à?” Đàm Mộ Tinh ngơ ngác, do dự nói: “Ồ... chắc là có chứ...”

“Nhưng mà những việc này chỉ có sao lớn mới gặp phải, trong nhà mình cũng sợ lạc đường mà cần đến bản đồ à!” Sở Thiên Lê theo bản năng trêu chọc, nhưng bất giác cô nhận ra, rồi thì thầm nói, “... Bản đồ? Phong thủy?”

Đàm Mộ Tinh nhìn thấy cô đột nhiên chạy đến cửa sổ, vội vàng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Sở Thiên Lê đứng trên tầng ba nhìn ra, nhưng phát hiện ra bên ngoài đã tối, không thể nhìn rõ bố cục của căn biệt thự nhỏ ở xa, hỏi: “Tinh Tinh, hôm trước chúng ta có đến đây một lần, cậu có còn nhớ vị trí các tòa nhà không?” “Có chút ấn tượng.” Đàm Mộ Tinh từng tham gia hạng mục cùng với nhóm của giáo sư Phan, anh đã có thói quen vừa nhìn vừa ghi nhớ, lôi điện thoại ra vẽ sơ đồ, “Tớ vẽ một chút đã.”

“Đây là sảnh lớn, chúng ta ở Tân Hà Cư, sau đó là Hỏa Linh Cục, phía này là Tiên Hạc Cư...”

Đàm Mộ Tinh bên cạnh vẽ sơ lại sơ đồ, còn Sở Thiên Lê thì quan sát vị trí của các ngôi sao. Khi cô ở Tân Hà Cư thì chưa cảm nhận được, nhưng giờ đây cô nhận ra, tầm nhìn ngắm sao từ tòa nhà Thính Phong Tế Vũ rất tốt, các ngôi sao trên bầu trời ngang bằng với các công trình trên mặt đất, tạo thành một trận pháp phức tạp.

Thầy phong thủy có thể quan sát ngôi sao chỉ để hướng cho mọi người trong việc xây dựng và sống tốt hơn, tương tự cũng có một số người sẽ sử dụng phương pháp này để thực hiện những việc hoang đường, thỏa mãn những ý nghĩ tưởng tượng và tàn nhẫn xấu xa của bản thân.

Khi Sở Thiên Lê chuyển đến cô đã cảm thấy khu biệt thự này rất kỳ lạ, nếu nói rằng không tham khảo phong thủy là hoàn toàn không đúng, nhưng mà đó cũng không phải là một môi trường sống phù hợp, ngược lại nó dường như là một nơi tích tụ âm khí, không cho người chết yên nghỉ.

Hai người đi xuống từ tầng ba, đi qua sảnh chính ở tầng một, muốn ra ngoài để quan sát.

Thi Trác Cừ ngồi bên cạnh rương trong suốt, anh ta thấy Sở Thiên Lê và Đàm Mộ Tinh muốn ra ngoài, nhanh chóng ngăn họ lại, nghi ngờ nói: “Hai người không tham gia vào kỳ thi à?”

Theo quan điểm của Thi Trác Cừ, hai người là những cá nhân phiền toái cần được đặc biệt chú ý, họ đã dựa vào năng lực của thay đổi các quy tắc tuyển chọn, bây giờ anh ta không biết họ đang âm mưu điều gì.

Sở Thiên Lê tùy ý xua tay: “Tiểu Thi à, không cần lo, chúng tôi chỉ đi dạo quanh lối vào thôi, không cần báo cáo với cấp trên của anh.”
id="id_Toc169869357" class="block_5"
Bạn cần đăng nhập để bình luận